Truyện đã hoàn thiện
Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng
Lâm Trung Tiểu Xà
Thể loại: Thanh xuân, Con cưng của trời, Ngọt sủng, Trưởng thành, Học đường, Thầm thương
Văn án:
Trần Y An lang thang qua nhiều nhà họ hàng rồi cuối cùng vào năm cấp ba, cô dọn đến nhà họ Thời – một gia đình xa đến mức không thể xa hơn.
Nhà họ Thời có một cậu con trai lớn hơn cô tên Thời Hành. Nhưng oái ăm thay, vai vế của Y An lại cao hơn anh những mấy bậc khiến Thời Hành phải gọi cô bằng bà cô.
Lần đầu gặp Thời Hành, Y An chỉ thấy anh chàng này tính khí chẳng ra gì – mặt lúc nào cũng lạnh như tiền, đối với cô tổ này một chút tôn trọng cũng không có.
Sau này, Thời Hành chủ động gọi cô là “bà cô”, chỉ là cách gọi của anh khiến cô thực sự đỏ mặt tim đập thình thịch.
Lúc này, cô có cái nhìn thiện cảm hơn rất nhiều về Thời Hành, cảm thấy anh là một người xuất sắc. Học giỏi, ngoại hình cũng tốt, tuy bề ngoài lãnh đạm nhưng ấm áp bất ngờ.
Cô chưa bao giờ ngờ rằng khi vào đại học, Thời Hành sẽ phát điên.
“Cậu rõ ràng thích tôi, tại sao lại trốn tránh tôi?”
“Tôi không có!”
“Vậy không được đến gần thằng đó.”
——
“Cậu thích tôi, phải không?”
“Nếu không thích, cậu sẽ không liên tục nhìn trộm tôi.”
“Là cậu đã quyến rũ tôi.”
Thời Hành đỏ mắt nói với Trần Y An.
Dù sau nhiều năm tốt nghiệp, anh vẫn quấn lấy Trần Y An.
Liệt nữ sợ si tình – Trần Y An cảm thấy đời này mình không thể thoát khỏi Thời Hành.
Tóm tắt: Nhật ký yêu đương của tôi và bà cô.
Thông điệp: Hạnh phúc đích thực đến từ trái tim không xao động.
Đô Thị, Đam Mỹ, Khác, Sủng
Tễ Đào
Tên hán việt : Bạc hà đường
Tác giả : Tễ Đào
Số chương : 36 chương
Thể loại : Đam mỹ, hiện đại, niên thượng, ngọt sủng, HE
______________
GIỚI THIỆU
Doãn Trì đã làm bartender ở quán bar Bích Đào ba năm, đây là lần đầu tiên anh gặp người mà “một ly đã gục” trong truyền thuyết.
“Một ly đã gục” tên là Nam Vu Hạ, một cậu trai nhỏ nhắn và xinh đẹp, đến xin làm người biểu diễn violin cho quán.
Cậu bé nhỏ nhắn, ôm một cây violin hỏng, ngồi đó trông tội nghiệp vô cùng.
Doãn Trì pha cho cậu một ly Gibson, sợ cậu thấy cay, anh còn bỏ thêm hai viên kẹo bạc hà vào. Nào ngờ, vẫn chuốc cậu say mất.
Nam Vu Hạ nhìn anh với ánh mắt lấp lánh ánh sao, rồi nhào tới ôm lấy eo anh. Bụng dưới Doãn Trì chợt thắt chặt, lại nghe cậu nói:
“Chồng ơi, hôn em một cái đi.”
Doãn Trì x Nam Vu Hạ
Bartender ngầu lòi công x Nam sinh violin ngoan ngoãn thụ
( Lưu manh, đẹp trai “báo tuyết” công x Bé đáng thương, ngốc nghếch “rái cá” thụ)
Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng
Thù Vãn
Thể Loại: Nguyên Sang, Hiện Đại, Lãng Mạn, Ngôn Tình, 1v1, Thiên Chi Kiêu Tử, Chính Kịch, Vườn Trường.
Nhân Vật Chính: Kỳ An x Trần Trạch Dã ( Nam Trầm Tính Lập Dị x Nữ Ngạo Mạn Thâm Tình)
Văn Án:
Ngày đầu tiên trở lại Lê Bắc, Kỳ An đứng trước cửa của một cửa hàng, lần đầu tiên gặp Trần Trạch Dã.
Cuối mùa hè mưa rơi không ngớt, thiếu niên mặc áo phông đen đứng trong góc tối, sợi tóc đen nhánh che khuất trán, một tay tóm người xấu ép vào góc tường.
Đường nét góc nghiêng dưới ánh sáng rất đẹp, diện mạo của anh vừa bất hảo lại tàn bạo.
Hô hấp vô ý thức ngừng lại, còn chưa kịp quay người, một chiếc xe máy lao nhanh qua, vết bùn bắn lên làm ướt ống quần của cô, cái lạnh thổi đến bao phủ toàn cơ thể.
Vô cùng chật vật, bóng dáng cao lớn kia chặn ngay trước mặt cô.
Ngay lập tức một hơi lạnh bao trùm lấy cô, anh đưa tay về phía cô, các đốt ngón tay hơi cong lại cầm một bịch giấy.
Ngực bỗng dưng nghẹn lại, nhưng Kỳ An lại nghe thấy anh lạnh nhạt nói:
” Lau đi. “
—
Bọn họ đều nói Trần Trạch Dã là sự tồn tại không phù hợp nhất trong trường học, anh lạnh lùng xa cách, bướng bỉnh khó thuần phục, giống như một trận cuồng phong, khiến người ta không thể nắm được.
Mà Kỳ An lại yên tĩnh trầm lặng, hoàn toàn khác biệt so với anh, không ai nghĩ anh và cô sẽ ở bên nhau.
Mùa đông năm ấy dài đến lạ, mùa xuân cũng trở nên lạnh lẽo hơn.
Đêm tuyết rơi ẩm ướt và lạnh giá, Trần Trạch Dã đã đánh bại những kẻ bắt nạt cô, giống như một con rắn máu lạnh, khóe mắt đỏ lên cảnh cáo: ” Không muốn chết thì đừng động vào cô ấy. “
Về đến nhà, anh đem vết máu trên tay rửa sạch, từ trong túi lấy ra một chiếc khăn quàng cổ màu xanh sương mù.
Anh đem người dồn vào góc tường, cúi xuống đem khăn quàng quanh cổ cô, đôi mắt đen sâu thẳm phản chiếu bóng hình cô gái, bên trong ẩn giấu một thứ ánh sáng không ai biết.
” Vẫn còn tức giận à? “
Kỳ An lắc đầu: ” Không. “
Ngón tay thô ráp của anh nhẹ nhàng chạm vào khóe môi mềm mại của cô, Trần Trạch Dã liếm môi cười, bộ dáng lưu manh.
” Vậy có muốn hôn anh không? “
. . .
[ Trần Trạch Dã, 17 tuổi, là một người cô độc, lạnh lùng, giống như một ngọn núi lửa đang ngủ đông, im lặng nhưng đầy nguy hiểm.
Khoảnh khắc gặp cô, trong nháy mắt mọi thứ như được hồi sinh, dung nham phun trào, nóng bỏng và rực rỡ.
Rung động cùng nhịp tim cũng theo đó mà nhảy múa. ]
Tôi đã một mình đi qua hàng nghìn thử thách, rơi vào vực sâu của số phận.
Cho tới đêm mưa ấy, dưới mái hiên cũ kỹ, tôi đã nhìn thấy thần linh của mình.
Chúng tôi cùng nhau chìm đắm trong cơn mưa tình yêu này.
• Song hướng cứu rỗi.
• Là mối tình đầu của nhau, nam chính có gia đình phức tạp/ tái ngộ sau nhiều năm/ gương vỡ lại lành/ vườn trường xen lẫn một ít đô thị/ HE.
• Khúc dạo đầu chương 1 không có manh mối: Nam nữ chính đều không phải là người tốt.
Lập ý: Ôm lấy tuổi trẻ, cùng nhau trưởng thành, cứu rỗi lẫn nhau.
Bách Hợp
Kiến Kình Lạc
Đi xem mắt mà gặp bạn học cũ là cảm giác gì?
—— hỏi hay lắm, cơm trong nồi còn tôi trên giường, mà cô thì ngồi đọc tài liệu kế bên, không hiểu phong tình còn chê tôi ăn mặc phong phanh dễ bị cảm thì sao giờ?
Ba mươi tuổi, Lâm Nhiễm đi xem mắt không ngờ lại gặp được bạn học cũ.
Trong trí nhớ của nàng, Phó Lâm Lăng hầu như không có tiếp xúc gì với nàng, giữa hai người họ, một người tính tình xởi lởi, phóng khoáng, thích tự do; người còn lại thì quái đản, luôn thu mình vào một góc, gần như là vô hình.
Nhưng nhiều năm sau, hai con người khác nhau một trời một vực ấy giờ đây lại ngồi cùng một bàn, Lâm Nhiễm nhìn giai nhân đang uống trà với vẻ xa cách trước mặt, khó có thể liên tưởng đến cô gái mập mạp lầm lì ngày xưa.
Bất ngờ hơn là, hai người hoả tốc kết hôn.
Lâm Nhiễm: “Kết hôn là tôi tự nguyện.”
Phó Lâm Lăng: "Mong cậu chỉ giáo nhiều hơn, bà Phó."
Một ngày nọ, Lâm Nhiễm chợt hỏi: "Mấy năm nay cậu cứ độc thân thế thật à? Không thích ai hết hả?"
Phó Lâm Lăng chăm chú nhìn nàng: “Có, nhưng cậu ấy không biết.”
/
Hoạ sĩ phóng khoáng thẳng thắn x Nha sĩ nghiêm túc cũ kỹ
Bối cảnh đồng tính có thể kết hôn
Một câu tóm tắt: Kết hôn có tất cả bao nhiêu bước?
Quan niệm: Sống vui vẻ và cố gắng bước tiếp
Ngôn Tình, Cổ Đại
Đóa Điềm
Văn án
Sau khi đích nữ phủ tướng quân – Dịch Dao gả tới Đông Cung, nàng luôn kính trọng, hiếu thuận với thái hậu, tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc về đức hạnh của một người phụ nữ. Thái tử đăng cơ, nàng lại rơi xuống kết cục "phế phi nơi lãnh cung, một chén rượu độc", còn tặng kèm combo "chém đầu cả nhà, liên lụy cửu tộc" với sự trở mặt của hoàng gia.
*Đích nữ: con gái dòng chính.
Một lần trùng sinh, nàng quay lại lúc trước khi nhập cung, đúng lúc thái tử đến nhà tỏ ý xin cưới.
Đời này Dịch Dao đặt ra ba mục tiêu: mần chết thái tử, tiêu diệt hoàng gia, thay đổi triều đại.
Quyền thần lòng dạ độc ác đời trước... Ngươi cứ đứng yên đấy, ở đây có một mối làm ăn nho nhỏ là mưu phản ép vua thoái vị, chúng ta lên phòng riêng trên lầu nói chuyện một lát.
*Quyền thần: vị quan có quyền lực lớn, lạm quyền vượt mặt hoàng thượng, thường là thừa tướng hoặc vị công công tổng quản ở cạnh hoàng thượng mà hay làm trùm cuối ý ^^.
Quyền thần đồng ý hợp tác, nhưng có một điều kiện duy nhất: gả cho hắn.
Sau khi nàng gả cho quyền thần, quà sinh nhật mà Dung Huân tặng cho nàng là thái tử bị trói thành cái bánh trưng, quà kỷ niệm ngày thành thân là khăn quàng vai và mũ phượng chỉ dành cho hoàng hậu.
Lần đầu tiên nàng mang thai, hoàng đế nào đó dịu dàng hỏi ba câu liên tiếp: "Dao Dao, nàng muốn ăn gì? Nàng muốn uống gì? Nàng muốn chơi cái gì?"
Dịch Dao ốm nghén chẳng có sức, chân mềm nhũn dựa vào tường: "Thần thiếp muốn một bát canh tránh thai."
Hoàng đế nào đó:.......
- ------
Dung Huân vất vả một đời, đời trước chỉ tổng kết bằng một câu: Nàng và thiên hạ đều là tiếc nuối.
Mục tiêu ở đời này của Dung Huân: Nàng và thiên hạ... Ta đều muốn.
- ------
Kim chỉ nam của truyện:
1. Cả nam chính và nữ chính đều trùng sinh.
2. Dung Dịch cp: Hắc nguyệt quang xinh đẹp vs Quyền thần hệ trung khuyển (thê nô).
3. Bàn tay vàng: Nữ chính nằm mơ thấy tương lai ở kiếp trước (tức, trong mơ là thế giới song song).
Ngôn Tình, Đô Thị
Viễn Sơn Tử
Vưu Tình, hoa khôi Đại học Bắc Thành, sở hữu dung mạo tuyệt trần, nhưng ánh mắt nhìn người lại lạnh lẽo tựa băng giá. Mang danh thiên kim tiểu thư nhà giàu, vậy mà đến học phí cũng phải tự mình xoay xở.
Nhà họ Lương bao đời là dòng dõi thư hương, con cháu người nào người nấy đều ôn văn nho nhã. Duy chỉ có cậu Năm Lương Tây Triều lại là một trường hợp dị biệt. Cậu Năm được nuông chiều từ bé, tính tình kiêu ngạo bất kham, hành sự không kiêng dè, hoàn toàn tùy hứng.
Vưu Tình gặp Lương Tây Triều vào năm cô mười chín tuổi.
Cơn mưa đêm đó khiến cô ướt đẫm. Sau một hồi kiên nhẫn chờ đợi, chiếc Maybach mang biển số Bắc A mà cô nhắm đến cuối cùng cũng dừng lại. Ngay khoảnh khắc cửa xe đóng sầm lại,người đàn ông vừa bước ra, Vưu Tình, dẫu toàn thân đã lạnh cóng, vẫn cố lê bước về phía trước.
Vẻ chật vật thảm hại của cô lọt trọn vào một đôi mắt đen láy. Ánh nhìn ấy sắc bén tựa chim ưng, như xuyên thấu tất cả, dường như đã sớm lột trần mọi toan tính của cô.
Tim Vưu Tình chùng xuống, một thoáng hối hận len lỏi.
Cô vừa định xoay người bỏ đi, cổ tay đã bị người đàn ông phía sau giữ chặt. Cô lảo đảo ngã vào lòng anh. Bàn tay anh chậm rãi lau đi những giọt mưa đọng trên má cô, giọng trầm thấp vang lên: “Chạy đi đâu? Thứ em muốn, tôi không cho em được sao?”
Vưu Tình thừa biết mối quan hệ này ngay từ đầu đã định sẵn không có kết quả. Cô trước sau vẫn luôn giữ cho mình sự lý trí, chủ động là người nói lời chia tay.
Lương Tây Triều nghe xong thì tức đến bật cười. Anh nheo mắt, ngón tay thon dài chậm rãi miết nhẹ lên vành môi cô: “Tôi đã cho phép em đi rồi sao?”
Vưu Tình đối diện với ánh mắt anh, giọng bình thản mà cương quyết ——
“Lương Tây Triều, tôi thích anh, và cũng lợi dụng anh”
Lưu ý:
Song xử (SC – cả hai đều là lần đầu của nhau)
Nhân vật không hoàn hảo
Đấu trí đấu tình
Motip: Từ thể xác đến trái tim & Cưỡng ép chiếm đoạt & Truy thê
Tags: Hào môn thế gia, Yêu sâu sắc, Thiên chi kiêu tử (con cưng của trời)
Tóm tắt một câu: Nhất kiến chung tình (tình yêu sét đánh) 丨 Cưỡng ép chiếm đoạt
Thông điệp/Chủ đề: Tình yêu là sự tôn trọng và bao dung.
Đô Thị, Khác
Khuyết Danh
Tôi tỏ tình với hot boy của trường, anh ấy đáp:
“Hẹn gặp ở tháp Đỉnh Phong.”
Tôi lại nghe thành:
“Hẹn gặp ở đỉnh cao.”
Tưởng bị từ chối khéo, tôi lao vào học hành ngày đêm, quyết tâm chứng minh bản thân.
Cuối cùng, vào ngày anh ấy giành giải quán quân trong một cuộc thi lớn, tôi cũng nhận được giải thưởng của mình.
Lúc được cử đi phỏng vấn anh, tôi cố tình hỏi:
“Hồi cấp ba, anh từng hứa hẹn gì với ai chưa?”
Hot boy nghiến răng nghiến lợi:
“Từng bị lừa đứng chờ ở tháp Đỉnh Phong cả đêm.”
Ngôn Tình, Cổ Đại, Khác, Sủng
Zhu Lili
Tân hoàng bỏ rơi ta để cưới bạch nguyệt quang của hắn. Kể từ đó, cả nhà chúng ta bắt đầu “mặc kệ mọi thứ.”
Biên cương bị tấn công, cha ta: “Bệnh tái phát rồi, không dậy nổi.”
Trị an trong kinh thành kém, Anh trai ta: “Đang nghỉ phép, miễn quấy rầy.”
Bộ Hộ thiếu tiền, mẹ ta: “Nghèo lắm, chẳng còn gì để cho vay.”
Tân hoàng nổi giận: “Các ngươi là cái thá gì chứ? Trẫm thừa người!”
Được thôi! Cứ thế mà “mặc kệ” tiếp.
Về sau, đại ca của bạch nguyệt quang bị cử đi ra biên ải nghênh địch, suýt nữa bỏ mạng.
Nhị ca của bạch nguyệt quang bị lôi đi phá án, ba ngày thì sợ đến phát hoảng.
Mẹ của bạch nguyệt quang vì giúp đỡ con gái mà đã mượn hết cả tiền dành cho hậu sự.
Ui chao! Cứ mặc kệ mọi thứ thế này mãi, thật là sướng!
Đam Mỹ, Khác
Ma Lạt Uông Tử
Đô Thị, Khoa Huyễn, Đam Mỹ, Hài Hước, Khác, Sủng
Hạ Hành Quyên
1.
Lục Diên là một Omega dịu dàng, lạnh lùng mang hương bạc hà, có vô số người theo đuổi, thế nhưng lại kết hôn với Quyền Cảnh Ân – một Alpha yếu đuối.
Lục Diên mỉm cười dịu dàng:
“Bởi vì chúng tôi thật lòng yêu nhau.”
Đêm tân hôn, thân là Alpha nhưng Quyền Cảnh Ân lại không chịu nổi cảnh Omega của mình bị ấm ức, thế là… tình nguyện làm người ở phía dưới.
Không bao lâu sau, Lục Diên đề nghị ly hôn.
Quyền Cảnh Ân: “……”
Để níu giữ tình cảm, Quyền Cảnh Ân bước vào ký ức của Lục Diên, để cậu thấy được tình cảm sâu sắc của mình.
2.
Quyền Cảnh Ân debut từ năm 17 tuổi, nhưng từ đầu đến cuối chỉ muốn theo con đường diễn xuất thực lực.
Bởi vì anh muốn cho tất cả những ai quen biết anh đều hiểu một điều:
—— Rằng anh có một người vợ tên là Lục Diên.
Tuy đã theo đuổi được Lục Diên, nhưng vẫn luôn có vài kẻ không biết điều muốn chen chân vào phá hoại mối quan hệ của họ.
Quyền Cảnh Ân mỉm cười, nhưng thực ra đang rất tức giận.
Thế nhưng anh lại không thể chạy đi kể khổ với vợ mình...
Làm thế sẽ khiến anh không giống một Alpha chân chính.
Mỗi lần như vậy, Lục Diên đều phải chủ động phát hiện, rồi dỗ dành trước.
Lục Diên đi đến, dụi mặt vào má anh, hôn thêm mấy cái.
Quyền Cảnh Ân lập tức ấm ức.
“Có người muốn cướp vợ em QAQ.”
Lục Diên dịu giọng nhưng vẫn kiên định:
“Cướp không nổi đâu, em là của anh.”
Đô Thị, Đông Phương
Lâm Loan Loan
Nhà tôi có hai kẻ công lược.
Đó là hai mẹ con xinh đẹp như hoa.
Một người phụ trách công lược anh trai tôi.
Một người phụ trách công lược cha tôi.
Kết cục cuối cùng là cả nhà chúng tôi bị tiêu diệt hoàn toàn.
Còn hai mẹ con đó chiếm trọn tài sản nhà chúng tôi, bước lên đỉnh cao cuộc đời.
Đô Thị, Khác
Zhihu
Tôi xuyên vào một cuốn tiểu thuyết, trở thành cô bé mũm mĩm – bạn thân của nữ phụ độc ác.
Còn người trước mặt tôi bây giờ, là bạn thân của nam chính.
Hắn đang tỏ tình với tôi, giọng điệu như thể chỉ hỏi cho có:
“Cậu nói đi, đồng ý hay không?”
Ánh mắt hờ hững, chắc nghĩ tôi sẽ lúng túng từ chối.
Tôi khẽ cong môi, mỉm cười:
“Được thôi.”
Đô Thị, Đam Mỹ, Khác
Zhihu
Tôi bị ép tham gia một chương trình tuyển chọn nhóm nhạc nam theo hệ thống phân loại ABO.
Nghe nói ban tổ chức đã sắp xếp 30 Alpha — toàn là những kẻ ưu tú, mạnh mẽ, tràn đầy dục vọng và bản năng cạnh tranh.
Còn tôi… tôi là một Omega.
Hoặc ít nhất, đó là điều họ nghĩ.
Để giành giải thưởng ba trăm triệu, tôi phải che giấu thân phận thật, hoà mình vào bầy sói Alpha khát máu, vượt qua từng vòng loại khốc liệt. Nếu thân phận bị lộ, tôi không chỉ mất cơ hội thắng mà có thể mất luôn cả tính mạng. Nhưng nếu không bị phát hiện… tôi sẽ độc chiếm tất cả.
Giai đoạn đầu của chương trình chẳng khác gì địa ngục. Mỗi khi tôi bước vào phòng tập, bầu không khí liền thay đổi — ánh mắt của bọn họ như muốn xé tôi ra từng mảnh, pheromone rực lửa khiến không khí dày đặc đến mức nghẹt thở. Họ nhìn tôi như một con mồi yếu đuối dễ vồ, miệng thì cười mà mắt thì đỏ rực dục vọng.
Tiếc thay… bọn họ đoán sai hết rồi.
Tôi không phải Omega.
Tôi chỉ là một Beta – một Beta bình thường, không mùi, không bản năng — đang đóng giả làm Omega để lừa tất cả những kẻ kiêu ngạo ấy.
Ngôn Tình, Đô Thị, Nữ Cường, Sủng, Hệ Thống
Na
Trong ngày cưới của tôi, “cô bạn thanh mai” của chồng bất ngờ xuất hiện trong bộ váy đỏ rực. Không chút ngần ngại, cô ta thản nhiên bước thẳng vào hôn trường như thể mình mới là nữ chính của buổi lễ.
“Anh Hàn, anh quên đêm trước khi đi nước ngoài, chúng ta đã thân mật đến mức nào rồi sao?” – cô ta nhìn tôi với ánh mắt thách thức, giọng điệu tự tin như thể chắc chắn rằng, chồng tôi cưới tôi chỉ vì tôi là người thay thế cho cô ta.
“Em biết mà, anh chỉ muốn tìm một kẻ thế thân cho em. Bây giờ em đã quay về… thì người phụ nữ này nên biến đi thì hơn!”
Tôi vẫn giữ im lặng, không nói một lời. Nhưng tôi cũng chẳng cần phải nói gì cả.
Sắc mặt Trình Hàn lập tức trắng bệch. Anh vội vàng nắm chặt tay tôi, hoảng hốt giải thích:
“Vợ ơi, đừng tin những lời cô ta nói! Em đẹp như tiên nữ giáng trần, còn cô ta—chỉ là một con cóc tưởng mình là thiên nga thôi!”
Ngay sau đó, anh quay sang nhân viên an ninh, lạnh giọng ra lệnh:
“Bảo vệ! Mau đưa cô ta ra khỏi đây ngay!”
Đô Thị, Đam Mỹ, Khác, Sủng
Na
Sau một vụ tai nạn giao thông, tôi tỉnh lại và phát hiện người chồng Alpha trước nay luôn cưng chiều mình đã… thay đổi.
Anh ấy không còn dịu dàng dỗ dành tôi, không còn ôm tôi vào lòng với nụ cười ấm áp, không còn hôn tôi vừa gấp gáp vừa cuồng nhiệt...
Thậm chí, anh còn mặt lạnh từ chối khi tôi nhào vào lòng anh.
Tôi đau lòng đến muốn chết, quyết tâm giành lại tình yêu của anh. Dưới nỗ lực không ngừng nghỉ của tôi, "chồng" cũng dần mềm lòng trở lại, lại một lần nữa yêu tôi, thương tôi hết mực.
Cho đến khi tôi lấy lại trí nhớ.
Té ra tôi bị đâm cho hỏng não, rồi tự mình nhập vai vào một nhân vật trong tiểu thuyết cẩu huyết – một Omega số khổ với thân thế thảm thương.
Tệ nhất là tôi lại còn nhận nhầm… tên kẻ thù không đội trời chung – Hạ Trầm Nguy – thành nam chính công!
Tôi lập tức muốn "quê muốn độn thổ", chỉ mong nhanh chóng chuồn khỏi đây càng sớm càng tốt.
Ai ngờ lại bị Hạ Trầm Nguy kéo giật về.
Ngón tay Alpha vuốt ve tuyến thể của tôi – nơi sắp bị anh ướp đến ngấm hương vị của riêng mình – giọng nói trầm thấp đầy nguy hiểm:
"Vợ yêu, em tính đi đâu vậy?"
Huyền Huyễn, Bách Hợp, Xuyên Không, Cổ Đại
Thời Vi Nguyệt Thượng
Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng
Thể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Bách Hợp, Huyền Huyễn
Giới thiệu:
Hoài Trúc Quân Lạc Thanh Từ là một nhân tài kiệt xuất, thiên phú xuất chúng, một nhân vật có tiếng tăm tại giới Tu Chân, ở Thiên Diễn Tông còn là một tồn tại khiến người nhìn lên ngưỡng mộ và kính trọng.
Nguyễn Ly cũng là một nhân tài hiếm có, vừa xuất hiện đã khiến các trưởng lão muốn thu nhận làm đồ đệ, có điều nàng rất rõ ràng hướng về Hoài Trúc Quân, người đang ngồi trên cao, lạnh lùng, mỹ lệ, tựa như một khối băng được điêu khắc tỉ mỉ"Ta muốn nàng làm sư tôn của ta!"
Trong trận chiến Đồ Long năm đó, Lạc thanh Từ xuất hiện đã ngăn cơn sóng dữ, được người tu đạo xưng tụng là thần nhân. Chỉ tiếc nàng lãnh tâm lãnh tình, thiết diện vô tư, vì vậy đệ tử trong tông chỉ có thể đối nàng từ xa kính ngưỡng, không dám vọng tâm tư nửa phần.
Một mực vị Tiểu Đồ Đệ kia vốn không được người chào đón, lại không quản gian nan mà đạp khó tiến lên.
Chúng nhân đều cảm khái: Tấm gương của chúng ta!
Trong phòng Hoài Trúc Quân, Tiểu Đồ Đệ nhưng đã trèo lên đùi của ngài rồi!
