Truyện đã hoàn thiện

Gia Đình Gia Gia - Tiên Nữ Nhàn Rỗi Đến Phát Chán

Đô Thị, Khác

Tiên Nữ Nhàn Rỗi Đến Phát Chán

Sáu năm sau chia tay, tôi ngồi trong phòng cấp cứu của hắn.

'Tôi có thai rồi, là con của anh.'

Mặt hắn tối sầm lại. 'Con nào mang thai sáu năm?'

Không khí lập tức trở nên cực kỳ khó xử.

'Không nhận à?'

Hắn cười lạnh, 'Cô nghĩ tôi sẽ làm người đổ vỏ sao?'

Tôi im lặng vài giây. 'Được, vậy tôi sẽ tìm một người cha khác cho nó.'

Chín tháng sau.

Hắn nghiến răng kéo lấy bác sĩ chính, 'Anh ơi, tôi xin anh, khâu cho đẹp vào, cô ấy thích đẹp lắm.'"

Hoa Sắc Tẩy - Thất Lệ Nguyệt

Xuyên Không, Cung Đấu, Cổ Đại, Khác

Thất Lệ Nguyệt

Ngày hôm ấy, ta mặc trang phục phượng quan hà bào, khăn voan đỏ, tiến vào Vương phủ.

Người mà ta phải lấy, chính là nam chính trong tiểu thuyết ngược ta đã thức trắng đêm để theo đuổi.

Kế Hoạch Cứu Vớt Kẻ Si Tình

Tiên Hiệp, Đam Mỹ, Xuyên Không, Cổ Đại, Ngược, Sủng

Bại Hoại Băng Lăng

Thể loại: Sư đồ, tiền kiếp - hiện tại, cứu rỗi, tu tiên, cổ phong, xuyên thư, xuyên không, cường cường, song hướng thầm mến, niên hạ

Sư tôn Thẩm Mặc Ly × Đồ đệ Tức Mặc Ảnh

Thẩm Mặc Ly xuyên vào một thế giới tu tiên đầy tiếc nuối, trở thành sư tôn của nam chính Tức Mặc Ảnh. Để không bị phát hiện thân phận người xuyên thư, y phải làm đủ chuyện dở khóc dở cười.

Tức Mặc Ảnh có xuất thân bi thảm khiến y cảm thấy thương xót, dần dần y thật sự nhập vai làm một vị sư tôn, quyết tâm dẫn dắt đồ đệ đi đúng con đường, ngăn hắn rơi vào tay tra nam rồi thân tử đạo tiêu.

Ai ngờ đồ đệ càng tu luyện càng mạnh, nhưng ánh mắt nhìn y lại càng lúc càng… sai sai.

Thẩm Mặc Ly:

— “Tập trung tu hành không tốt hơn sao? Vì tên đại ma đầu đó, ngươi đến cả mạng cũng không cần à?”

Tức Mặc Ảnh (tủi thân nhìn y):

— “Sư tôn, ta chính là đại ma đầu mà.”

— “Ngươi biết ta không nói ngươi mà!”

— “Nếu sư tôn cần, mạng của ta… cũng có thể cho người.”

Thẩm Mặc Ly: ……

Tập trung phát triển sự nghiệp không được sao? Đến cả sư tôn cũng dám mơ tưởng? Còn cứu được nữa không đây!?

Lưu ý khi đọc: Truyện có yếu tố “drama cẩu huyết”, ai dị ứng xin mời lướt qua hoặc nhẹ nhàng hoan hỉ cho tác giả.

Sóng Lúa - Hựu Diêm

Hoàn thành 61,247
Sóng Lúa - Hựu Diêm

Đam Mỹ, Điền Văn, Sủng

Hựu Diêm

Thể loại: Đam mỹ, đời thường giản dị, niên thượng, nhẹ nhàng, truyện ngắn, HE.

Giới thiệu

Tuyệt phẩm thôn quê, một câu chuyện ngắn tôi hằng ao ước được viết ra.

---

Lâm Hoài là gã bù nhìn canh giữ trên cánh đồng lúa mì, mặt bán cho đất, một người nông dân thuần chất.

Thế rồi, giữa đồng mì mênh mông ấy, cậu đã gặp Vu Hàng đang lái chiếc máy gặt.

Những giọt mồ hôi to như hạt đậu lăn dài trên vầng trán, tấm áo ba lỗ sớm đã sũng nước dính chặt vào thân hình. Dây lưng sờn da bao lấy vòng eo săn chắc, làn da bị nắng hun trở nên đen sạm, thô ráp, nhưng đôi mắt lại sáng rực lên một cách hung tợn.

Vu Hàng miệng ngậm điếu thuốc, át cả tiếng máy móc ồn ã, hét lớn về phía Lâm Hoài: "Đừng đi! Tới lượt ruộng nhà cậu rồi!"

Lúa mì còn chưa gặt xong, hai người đã quấn lấy nhau.

---

Một bên là anh chàng tạm thời lái máy gặt, một bên là người quanh năm cày ruộng. Kẻ yêu thầm nay đã thành công chính là công, còn người vừa thấy sắc đã nảy lòng tham chính là thụ.

#Này đại ca, anh hung dữ ngang tàng thế mà cũng biết yêu thầm cơ đấy.

#Ai mà ngờ được cậu vẻ ngoài chất phác thật thà, mà sau lưng lại thích ngắm đùi người ta.

Hướng dẫn đọc:

Ngọt ngào mộc mạc, không ngược luyến / Cốt truyện đơn giản / truyện ngắn / Chuyện nhà chuyện cửa, đời thường giản dị / Vừa gặt lúa vừa buông lời ong bướm.

Tag: Tình hữu độc chung, Nhân duyên tình cờ, Điền viên, Đời thường.

Tóm tắt trong một câu: Sóng lúa cuộn trào.

Chủ đề: Trân trọng lương thực, đừng lãng phí, hãy giữ lấy ruộng lúa và quê hương.

Vạn Nhân Mê NPC Game Thực Tế Ảo

Võng Du, Đam Mỹ, Khác, Sủng

Tô Hoài Hoang

Hán Việt: Toàn tức du hí lí đích vạn nhân mê npc

Tác giả: Tô Hoài Hoang

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Võng du , Ngọt sủng , Cường cường , Chủ thụ , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Trò chơi , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1 , Thực tế ảo , Vạn nhân mê , NPC

VĂN ÁN:

Tạ Sương Tuyết biết mình là một NPC trong trò chơi.

Hắn đã ở trong "Thần Ma" ba năm kể từ khi game ra mắt, và hiện tại đây là tựa game thực tế ảo hàng đầu trên toàn cầu.

Nhân dịp lễ kỷ niệm 5 năm, công ty game Vô Biên Hải đã công bố thông tin cập nhật phiên bản mới, mở ra bản đồ mới mang tên "Phù Mộng Vân Gian". Đồng thời, họ phát hành nhiệm vụ cốt truyện tiền đề mang tên "Phù Mộng Chi Thư" cho tất cả người chơi, hé lộ một câu chuyện cũ về mối tình say đắm đầy rắc rối giữa công chúa Vũ Tộc và Ma Hoàng tiền nhiệm.

Tạ Sương Tuyết xuất hiện trong tuyến cốt truyện mới này.

Hắn không phải nhân vật chính, miễn cưỡng lắm thì là nam phụ tuyến 4, thuần túy là công cụ cốt truyện, với nhân vật mỏng manh và kém hấp dẫn. Hắn là cô nhi được Vũ Tộc nhận nuôi, yêu đơn phương công chúa không thành nên hắc hóa trả thù, chọn phản bội, cuối cùng bị chính tay công chúa treo cổ, một cái kết hả hê.

Tạ Sương Tuyết: "...Tôi thấy không ổn."

NPC cũng có suy nghĩ riêng của mình.

Thế là, những người chơi đang thực hiện nhiệm vụ đã lần đầu tiên thấy một NPC có tính tương tác cao đến vậy.

Khi mới xuất hiện, người chơi chỉ cảm thấy Tạ Sương Tuyết này uổng có vẻ ngoài đẹp đẽ, tính cách u tối, nông cạn, không có điểm nhấn nào.

Sau này, cốt truyện dần dần hé mở, họ mới biết những khổ tâm vô bờ bến của hắn, biết được tình yêu sâu sắc ẩn giấu, biết hắn đã trải qua bao nhiêu gian nan, và biết hắn đã âm thầm làm bao nhiêu việc ở phía sau.

Một Tạ Sương Tuyết phức tạp như vậy, lại giác ngộ ở vòng cuối cùng của nhiệm vụ thế giới, mỉm cười tự vận bằng kiếm.

Trong đêm tuyết, mái tóc đen lơ lửng, máu đỏ như chu sa, hắn trở thành chiếc
chìa khóa mở ra bản đồ mới.

Cùng ngày, tài khoản chính thức của "Thần Ma" bị người chơi công kích đến sập.

"Cốt truyện âm phủ, trả A Tuyết lại cho tôi."

"Đ** m**, thằng chó thiết kế, mày dám giết Sương Tuyết!"

"Tôi mà thấy Tạ Sương Tuyết chết là Vô Biên Hải của mày cũng đừng hòng sống sót [cười mỉm]."

Bộ phận game bị mắng té tát: "...Trời ơi, đây thật sự không phải cốt truyện ban đầu của họ!"

Bộ phận game "Thần Ma" đã họp khẩn cấp suốt đêm, đồng thời liên hệ gấp với tổng tài của Vô Biên Hải. Nghe nói vị tổng tài này cũng có tài khoản trong "Thần Ma", chỉ nghe thấy giọng điệu vốn luôn bình tĩnh của Boss bên kia điện thoại đã không còn đúng nữa, nghe có vẻ nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại xen lẫn vài phần cảm xúc khó tả.

"Không chết."

"Tất cả đều bị hắn lừa."

Cá mè xanh cao cấp, tâm cơ sâu sắc, vạn người mê thụ X Biết rõ đối phương là cá mè xanh nhưng vẫn bị lừa gạt công.

Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới

Ngôn Tình

Lam Bảo

Editor: BaoBei

Tóm tắt một câu: Nợ tình chưa dứt, tình cũ lại tới.

Văn án

Hạ Giai Ngôn dạo gần đây cực kì thuận buồm xuôi gió, mọi người đều cảm thấy cô giống như có quý nhân trợ giúp, vạn sự thuận lợi.

Cô cảm thấy xấu hổ, chỉ là vô tình gặp lại bạn trai cũ thôi mà.

Mọi người còn nói Lục giáo sư là một vị rất khó đoán, dáng vẻ cao thâm xa vợi.

Cô trầm mặc, chỉ có cô mới hiểu người này cuối cùng là thô bạo và đơn giản cỡ nào, nhất là trong chuyện đó!

Mãnh Liệt - Kim Vụ

Hoàn thành 43,890
Mãnh Liệt - Kim Vụ

Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng

Kim Vụ

Giới thiệu:

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Thẩm Liệt đã để mắt đến Trần Tĩnh An.

Cô gái miền Nam, chơi bi-a trượt một cú đánh ngớ ngẩn, kỹ thuật không có mà may mắn cũng chẳng hơn ai. Cô ngẩng đầu nhìn bạn trai phía sau, môi khẽ cười: "Làm sao bây giờ, em làm anh thua mất rồi."

Giọng nói mềm mại đặc trưng của vùng sông nước, nghe ngọt đến nao lòng.

Trần Tĩnh An từng nghe bạn trai nhắc đến Thẩm Liệt, một công tử ăn chơi trác táng, lòng dạ đen tối, thủ đoạn cao tay, một tên khốn mặc vest lịch lãm.

Quả đúng là vậy.

Ngay lần đầu gặp mặt, ánh mắt anh đã đầy càn rỡ, nói: "Anh ta không xứng với cô."

Trong một đêm mưa, Trần Tĩnh An bắt gặp bạn trai ngoại tình.

Một chiếc Bentley màu đen dừng lại bên cạnh cô. Thẩm Liệt ẩn mình trong bóng tối, không rõ mặt, chỉ buông một câu: "Nghĩ thông suốt rồi thì lên xe."

Cô bước lên xe, quần áo ướt sũng dính vào người. Cô châm chọc nói: "Đây chẳng phải là điều anh muốn sao?"

Chiếc áo khoác mang theo mùi thuốc lá thoang thoảng được khoác lên người cô. Ngón tay anh chỉ vào vị trí tim cô, Thẩm Liệt cười: "Điều nông cạn này? Không phải, thứ tôi muốn là ở đây."

Tag: Đô thị tình duyên, Hào môn thế gia

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trần Tĩnh An, Thẩm Liệt

Tóm tắt một câu: Chàng trai lịch lãm cố chấp × Mỹ nhân lạnh lùng, thanh cao

Tư tưởng truyện: Không phá thì không xây được.

Cố Tình Chờ Mong - Thời Kinh Kinh

Ngôn Tình, Đô Thị

Thời Kinh Kinh

Tổng tài số một Cảng Thành – Mẫn Hành Châu – địa vị cao, quyền thế lớn, lời nói quyết đoán, hành sự tuyệt tình. Trong tình cảm, anh ta bạc bẽo đến tận xương, có thể kiềm chế, cũng biết buông thả.

Một lần nổi hứng, anh nuôi dưỡng đóa kim chi ngọc diệp kiều mỵ nhất Cảng Thành. Nuôi rồi nuôi, lại nuôi đến mức… chính mình sa vào tay cô.

Ban đầu anh bạc tình nói:
“Không yêu cô ta, không nói chuyện tình cảm.”

Nhưng về sau, trong đêm diễn ra buổi trình diễn nhạc nước hoành tráng nhất ở Bến Thượng Hải, Mẫn Hành Châu xách đôi giày cao gót mảnh mai của cô, đi sau lưng cô, đầu lưỡi kẹp lấy sợi thuốc chưa cháy hết, khàn giọng:
“Ngoan một chút đi, cho anh thêm một cơ hội… được không?”

Xuân Sơn Nơi Tận Cùng - Vương Lục

Ngôn Tình, Đô Thị

Vương Lục

Nghệ nhân điêu khắc gỗ phi vật thể Tô Thanh Ý, sau khi từ hôn ở Kinh Thành, một mình trở về cổ trấn nơi ông nội cô từng sinh sống.

Khi đến chùa thắp hương bái Phật, cô đã trúng tiếng sét ái tình với một ông chủ tiệm đồ cổ nhỏ. Ông chủ có dáng vẻ thanh cao lạnh lùng, phong thái hơn người nhưng không mất đi vẻ khiêm nhường, mang lại cho người ta cảm giác chỉ cần mặt dày mày dạn đeo bám là có thể theo đuổi được.

Nhưng khổ nỗi, ông chủ lại là người thanh tâm quả dục, ngày ngày chỉ cúi mắt ngắm nghía chuỗi vòng trầm hương, chưa từng liếc nhìn xuống chiếc khuy cài trên tà sườn xám của cô lấy một lần.

Sau đó, cô dùng tài khoản phụ kết bạn WeChat với anh. Cô nhắn mười câu, anh mới trả lời một câu. Cuối cùng, cô không nhịn được nữa: “Em thấy trên mạng người ta nói, mấy người đàn ông chơi vòng trầm hương đều không ‘giỏi\’ lắm.”

Ông chủ tiệm vốn trầm mặc ít lời lập tức trả lời: “?”

Tô Thanh Ý mặt không đổi sắc: “Em quen một người, còn trẻ mà đã cảm thấy…”

Ngay sau đó, ông chủ tiệm xưa nay không hề để lộ cảm xúc, gương mặt không chút biểu cảm đã đứng trước cửa tiệm của cô, gõ cửa: “Cô Tô, cô cảm thấy cái gì? Ra đây chúng ta nói chuyện trực tiếp.”

Tô Thanh Ý, người vẫn tự cho là mình ẩn thân rất kỹ: “?”

——–

Nửa năm sau khi Tô Thanh Ý rời đi, giới thượng lưu Kinh Thành đột nhiên rộ lên tin đồn, xôn xao bàn tán cô đã trèo cao vớ được một vị đại lão máu mặt nào đó trong giới.

Tô Thanh Ý, lúc này đang ở cổ trấn xa xôi ngàn dặm, một lòng một dạ muốn kiếm tiền làm sính lễ cho ông chủ tiệm của mình: “?”

 

Sau đó nữa, Tô Thanh Ý trở lại Kinh Thành, cuối cùng cũng gặp được vị đại lão trong lời đồn.

Anh mặc một bộ vest Tây may đo theo kiểu cổ đứng, được thêu hoa văn màu đen tinh xảo, dáng người cao thẳng như cây ngọc lan, cốt cách lạnh lùng, thần thái có chút lười biếng nhưng khí chất lại vô cùng áp đảo.

Ai cũng biết, Lục Cảnh Trần – người từng đứng đầu gia tộc họ Lục – tính tình khác người, không màng danh lợi chốn quan trường, mà chọn cách ẩn mình giữa chốn phồn hoa đô thị. Ngày thường anh chỉ ru rú trong nhà, trừ ngày vía Bồ Tát thì tuyệt đối không tiếp khách.

Chẳng một ai thực sự tin rằng một người như Tô Thanh Ý lại có thể quen biết anh.

Trong bữa tiệc, có người chủ động cất tiếng hỏi người đàn ông đang ngồi ở vị trí chủ tọa: “Lục tổng, nghe nói ngài đang qua lại với Thanh Ý?”

Ánh mắt đầy ẩn ý của Lục Cảnh Trần lướt nhẹ qua người cô. “Không có.”

Cả bữa tiệc bỗng dưng lặng ngắt.

Rồi lại nghe người đàn ông ngước mắt nói thêm: “Tuần trước cô ấy vừa mới đá tôi.”

Tô Thanh Ý, người mà tuần trước còn cảm thấy ông chủ tiệm không yêu mình nhiều đến vậy, một mực đòi chia tay với anh, quyết tâm trở về Kinh Thành gây dựng sự nghiệp: “……”

——

Ai cũng nói Lục Cảnh Trần có một đôi mắt Phật, dung mạo từ bi, nhưng lại là kẻ bạc bẽo vô tình nhất, không từ thủ đoạn, ra tay luôn tàn nhẫn, đòn nào đòn nấy đều chí mạng.

Thế nhưng, cũng có lúc anh phải cúi đầu trước người khác.

Đêm đó, khi biết tin Tô Thanh Ý đã tìm được người yêu mới, người đàn ông ngày thường chỉ ru rú ở nhà lại chủ động xuất hiện ở buổi tụ tập bạn bè, thần sắc tuy thản nhiên nhưng lại ẩn chứa nhiều điều sâu xa.

Sau đó, tại một góc nhỏ chỉ cách đám đông một bức tường, người đàn ông mà khoảnh khắc trước còn đang vui vẻ trò chuyện với mọi người,

giờ đây những ngón tay thon dài, khớp xương rõ rệt đã siết chặt lấy vòng eo cô dưới lớp sườn xám: “Thật sự muốn cắt đứt hoàn toàn với tôi sao?”.

 

Ánh mắt Tô Thanh Ý lảng tránh, căng thẳng đến tê cả đầu nhưng không hề phủ nhận.

Đúng lúc đó, tiếng bạn bè gọi cô í ới vang lên ngoài cửa. Cô vừa mở miệng định đáp lại thì đã bị anh đưa tay chặt môi. Giữa những tiếng người ồn ào, sống mũi cao thẳng của anh áp sát vào chiếc cổ trắng ngần của cô, hơi thở ấm áp phả rõ mồn một qua chiếc khuy cài lạnh lẽo trên cổ áo cô: “A Ý, đừng nhìn người khác nữa, nhìn lại tôi một lần đi.”

—————–

Tóm tắt một câu:

  • Đại lão giới Kinh Thành sống ẩn dật X Mỹ nhân sườn xám, nghệ nhân điêu khắc gỗ phi vật thể.
  • Ý tưởng chính/Thông điệp: Không cần phải tạm bợ chấp nhận, hãy nỗ lực không ngừng để hướng về phía trước.
Hoàng Thúc, Thiếp Ngoan Mà

Ngôn Tình, Cổ Đại, Ngược, Sủng

Ôn Tam

Chiếu chỉ bất ngờ giáng xuống, thiếu nữ mười sáu tuổi Chúc Chiếu trở thành Văn Vương phi do Hoàng đế đích thân chỉ định, gả cho vị “Hoàng thúc” lớn hơn nàng mười tuổi – một trong những vương gia có địa vị thấp kém nhất, chỉ từng gặp qua một lần.

Từ đó, cuộc sống tân nương của nàng bắt đầu.

Cùng các phi tần ngắm vũ y, thưởng nhạc khúc, san sẻ “niềm vui chốn khuê phòng”, mang hai cuốn xuân đồ về phủ thì bị trách mắng;
Dự trà hội cùng công chúa, bàn chuyện “thuần phục phu quân”, chứng kiến Thái phó mã quỳ gối van xin, lại bị trách mắng;
Hẹn phu nhân quan viên dạo vườn, tai nghe đầy tiếng “ai oán của thê bị ruồng bỏ”, rồi lại bị chuốc rượu đến say khướt, Văn Vương thân chinh đến đón, tỉnh lại vẫn là bị trách mắng.

Nghe nói gần đây Văn Vương thường lui tới nơi phong trần, Chúc Chiếu nén đau đề nghị nạp thiếp để chàng vui lòng, kết quả… lại bị trách mắng.

Văn Vương đỡ trán: “Nàng ngoan một chút, được không?”

Chúc Chiếu gật đầu: “Hoàng thúc, thiếp ngoan mà!”

Nàng hiền lành nghe lời, chưa từng bước chân khỏi vương phủ, vậy mà nửa đêm đi bắt mèo cũng có thể bắt gặp Văn Vương đang lôi kéo quần thần, mở tiểu nghị tại mật thất – dường như đang mưu toan soán vị…

Trong thư phòng, Văn Vương lạnh giọng: “Kẻ nào?!”

Chúc Chiếu ôm mèo nhỏ: “…Meo.”

Ghi chú của tác giả: Ngọt có, ngược có, đọc là đủ! Tiết tấu chậm, bối cảnh lịch sử hư cấu, xin đừng đối chiếu thực tế.

Chàng Câm Ở Đầu Thôn - Đông Nhật Ngưu Giác Bao

Ngôn Tình, Đô Thị

Đông Nhật Ngưu Giác Bao

Khê Nguyệt cùng chồng ở thành phố ly hôn, cô trở về nhà mẹ, sau nửa năm, cô kết hôn với chàng câm ở đầu thôn.

Chàng câm cao lớn, ngoại hình khôi ngô, biết xây nhà, biết trồng hoa, chỉ là không biết nói.

Đúng lúc, Khê Nguyệt cũng không muốn nói chuyện với ai.

Nhưng vào những đêm khuya tĩnh lặng, anh làm cô phải mở miệng mắng anh.

  • Câu chuyện về người đàn ông thô kệch và cô gái xinh đẹp
  • Văn phong nông thôn những năm 90, cuộc sống của cặp vợ chồng trẻ, những rắc rối trong thôn, nam chính sau này có thể nói chuyện.

Ý nghĩa: Cuộc sống luôn có những điều bất ngờ. Truyện làm ruộng những năm 90, cuộc sống hàng ngày của đôi vợ chồng nhỏ, trong làng thì gà bay chó sủa.

Dựa Vào Tỏ Tình Thông Quan Trò Chơi Chết Chóc

Đô Thị, Linh Dị, Đam Mỹ, Khác, Hệ Thống

Đặc Mễ Mễ

Tên gốc: 靠告白通关游戏[无限]

Hán Việt: Kháo cáo bạch thông quan cầu sinh du hí

Tác giả: Đặc Mễ Mễ

Thể loại: Vô hạn lưu, Đam mỹ, Nguyên sang, Chủ thụ, Phát sóng trực tiếp, 1v1, HE

Giới thiệu

《 Học viện Dị Chủng 》

Tiến vào trò chơi chết chóc, thiên phú người khác là về súng ống, phòng thủ tuyệt đối, giết chóc hồi máu...... Vừa nghe là biết ngầu bá cháy, Tiêu Tễ nhìn thiên phú 【 Tỏ tình 】 vô dụng của chính mình, lâm vào trầm mặc.

【 Hãy đi tìm một NPC xinh đẹp hướng tới hắn tỏ tình đi nào! 】

Cái này... nghe chẳng giống một thiên phú đúng đắn gì cho cam...

【 Ngày phán xét của kẻ điên 】

Ở nơi tràn ngập máu tanh, sự kiện biến thái chết chóc liên hoàn diễn ra. Nơi mật thất tăm tối, hắn bị khống chế, bị bắt cóc, lại rũ mắt hướng về kẻ đeo mặt nạ thao túng hết thảy mọi việc: Tôi đối với ngài vừa gặp đã yêu.

【 Nơi trú ẩn của dị chủng 】

Hắn ném một bông hồng rực rỡ cho nhân ngư thối rữa bị nhốt ở trong lồng -- dù ngươi có quên đi tất cả về thế giới này, ngươi cũng không được phép quên rằng ta yêu ngươi.

【 Bí mật của bệnh viện tâm thần 】

Trong bệnh viện tâm thần bí ẩn và u uất, hắn lướt qua mặt đất đầy máu, nhìn kẻ điên đang dịu dàng mỉm cười ở phía trước, viện trưởng của bệnh viện tâm thần, dí súng vào ngực anh ta: Anh có nguyện ý vì tôi mà chết đi không?

Cho đến khi tên BOSS kia ra tay, không thể nhịn được mà đem Tiêu Tễ ấn xuống đất, hàm răng sắc bén sắp cắn đứt--

"Mày muốn làm gì thì làm lẹ đi." Tiêu Tễ lạnh giọng mở miệng.

BOSS ôn nhu hôn hôn cổ hắn.

"Không, tôi yêu em."

Tiêu Tễ:??? Nói lại nghe xem nào?

- ---------------------------

CP: Lãnh đạm ít nói chán đời đại mỹ nhân thụ X bệnh trạng điên phê cố chấp công tinh phân

Đem thiên phú vô dụng biến thành thiên phú Thần cấp!

Hắn dựa vào tỏ tình thông quan trò chơi chết chóc, dưới chân đầy thi cốt của những người ái mộ hắn.

"Tôi nguyện vì em mà chết ngàn vạn lần."

Tag: Cường cường; Linh dị thần quái; Vô hạn lưu; Sảng văn

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tiêu Tễ, công cắt miếng ┃ vai phụ: ┃ cái khác:

Một câu tóm tắt: Thích mày á, tao chê.

+

Lập ý: Nhiệt tình yêu thương sinh mệnh, quý trọng thời gian.

Thế Tử Phi Hung Mãnh - Bạch Trạch Tang Táng Dụng Phẩm Điếm

Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cung Đấu, Cổ Đại, Khác

Bạch Trạch Tang Táng Dụng Phẩm Điếm

Trọng sinh về ngày vừa gả vào Hầu phủ.

Biểu muội của phu quân đến hành lễ với ta.

"Trân Nhi bái kiến biểu tẩu!"

Ta vội vàng đỡ nàng đứng dậy, nhân tiện bắt mạch cho nàng.

"Đây chính là ngoại thất mà phu quân dưỡng trong phủ sao? Thật sự là một mỹ nhân, mau mau đứng lên!"

"Vẫn đang mang thai nữa, đừng để mệt mỏi!"

Khách khứa ngồi đầy sảnh: "???"

Phu quân vừa kinh hãi vừa tức giận.

"Ngươi đang nói bậy bạ gì đó? Biểu muội còn chưa xuất giá, trong sạch vô cùng, sao có thể để ngươi tùy tiện bịa đặt…"

Biểu muội với vẻ mặt oan ức bỗng quay đầu, nôn khan.

"Ọe~"

Ta: "Gì cơ? Ngươi không thừa nhận? Hay là… bị cưỡng ép sao?"

"Biểu muội đừng sợ, nếu chịu ấm ức gì, cứ nói với biểu tẩu, tẩu tẩu sẽ làm chủ cho muội!"

Hoàng Phu Bệnh Kiều Yêu Ta Đến Điên Cuồng

Ngôn Tình, Xuyên Không, Hài Hước, Cổ Đại, Sủng

Câu

Nhật ký bệnh kiều (Góc nhìn nam chính):

1. Mười lăm tháng Giêng, Tết Nguyên Tiêu.

Đó là ngày đầu tiên ta gặp thê chủ. Nàng bất ngờ lao tới, ngã chổng vó trước mặt ta.

Ta thầm nghĩ, thật yếu đuối.

Lần đầu tiên ta thấy một nữ tử yếu ớt đến vậy, lại gầy gò, nhỏ bé, thậm chí còn chẳng cao bằng ta. Đây thật sự là nữ tử sao?

Nhưng dáng vẻ ủ rũ của nàng… lại có chút đáng yêu đến buồn cười.

2. Mùng chín tháng Ba, mưa xuân cuối mùa.

Lần thứ hai ta gặp thê chủ. Nhìn nàng kỹ hơn, ta nhận ra nàng quả thực khác biệt so với những nữ tử khác. Dù thân hình mảnh mai yếu ớt, nhưng làn da nàng lại trắng mịn như ngọc; dù không cao, nhưng dáng người lại nhẹ nhàng thanh thoát. Đôi mắt nàng lấp lánh, mang theo sự trong trẻo và ngây thơ mà ta chưa từng thấy. Thành thật đến mức hơi ngốc nghếch… thật sự, rất đáng yêu. Tim ta đập nhanh hơn một chút.

3. Ta thích nàng… muốn cưới nàng… muốn mãi mãi được nhìn thấy nàng…

4. Ta lén sai hầu cận theo dõi nàng, báo lại cho ta từng hành động, từng hơi thở của nàng…

5. Ta ghen với hầu cận.

6. Ta muốn tự mình nhìn nàng bằng đôi mắt này.

7. Ta phải cưới nàng, phải được ở bên nàng.

8. Phụ mẫu không đồng ý, nhưng chẳng sao cả. Dù thế nào đi nữa, dù là ai, cũng không thể ngăn cản ta.

9. Nữ hoàng ban hôn.

Tuyệt quá!

Chẳng bao lâu nữa, ta sẽ thực sự sở hữu nàng, trọn vẹn và mãi mãi.
10. Nàng sắp đến đây, còn nói muốn đến Bùi phủ thăm ta…

Hầu cận báo tin cho ta biết, ta cố ý ra ngoài ngồi đợi, chọn một tư thế thật đẹp, thật hoàn hảo.

Ngẩng đầu lên, dành tặng nàng một nụ cười thật đẹp mà ta đã luyện tập rất lâu.

Nàng sẽ thích chứ?

11. Mà nếu nàng không thích cũng chẳng sao, bởi lẽ cả đời này, nàng đã là thuộc về ta rồi.

Góc nhìn nữ chính:

Ta xuyên không rồi, không chỉ trở thành Hoàng nữ của thế giới nữ tôn, mà còn cưới được đệ nhất mỹ nam làm lang quân. Chàng yêu ta điên cuồng, cung phụng ta ăn ngon mặc đẹp, dỗ dành ta chơi đủ trò. Chỉ là tính cách có hơi bệnh kiều một chút xíu. Nhưng không sao, ai bảo chàng đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành cơ chứ~

Truyện ngọt ngào rối ren không não, văn phòng nhẹ nhàng đơn giản, ngôi thứ nhất, nam sinh con, chẳng cần logic. Đừng chê bai.

Ý nghĩa sâu xa: Tình cảm là sự trao gửi đôi bên.

Hướng Dẫn Quy Tắc Sắm Vai Quái Đàm

Huyền Huyễn, Linh Dị, Đam Mỹ, Hài Hước, Xuyên Nhanh

Nguyệt Độ Hàn Đường

Bạch Tẫn Thuật, bệnh nhân mắc chứng thiếu hụt cảm xúc, vì chấp niệm quá sâu nặng đã nhận chức tại một Tổ Chức kỳ lạ.

Ở chỗ này, Tổ Chức thu nhận và sử dụng vô số không gian chưa biết với những quy tắc quỷ dị, tiến vào không gian không biết, tổng kết các loại quy tắc, đây là nhiệm vụ của bọn họ.

Bên trong Tổ Chức, người tài ba xuất hiện lớp lớp, không gian chưa biết kinh khủng và kỳ dị, mà so với các đồng nghiệp càng đặc sắc, so với quy tắc quỷ dị càng quái đản, là vừa mới nhận chức đã diễn thành nghiện Bạch Tẫn Thuật cùng hắn sắm vai...một đám nhân vật. 

Tuyển Tập Kinh Dị Ngắn PLOT TWIST Đọc Trước Khi Ngủ

Ngôn Tình, Đô Thị, Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Linh Dị, Trinh Thám, Khác

Nhiều Tác Giả

1/ Đừng Lên Tiếng! Có Người Trong Ký Túc Xá!

Đã hai giờ sáng, tôi vẫn đang nằm vắt chéo chân trên giường lướt điện thoại.

Wechat đột nhiên hiện lên thông báo tin nhắn.

[Chị Quyên đừng lên tiếng, em thấy có người đứng trước giường chị.]

Là của Linh Tử gửi tới.

Bàn tay đang cầm điện thoại của tôi chợt khựng lại, tôi chậm rãi nhìn ra ngoài giường.

Trước mặt bị rèm giường màu đen che kín, căn bản không nhìn thấy bên ngoài có thứ gì.

Tôi bật cười, con bé Linh Tử này chắc lại xem phim kinh dị gì đó xong đi hù dọa mọi người.

[Đừng đùa nữa, lại hợp tác với Tiểu Lê dọa chị đây hả? ]

[Mày chỉ muốn chị mở rèm rồi làm gì đó để hù chị thôi đúng không? ]

Linh Tử: [Không phải! Chị Quyên! Chị phải nghe em!]

Tôi kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của con bé.

Tiếp theo em ấy gửi cho tôi một tin nhắn riêng.

Linh Tử: [Chị Quyên! Em thực sự không đùa đâu!!!]

Linh Tử: [Có một người đang đứng ở đầu giường của chị!]

Linh Tử: [Cô ta quay lưng về phía em nên em không nhìn rõ mặt.]

Giọng điệu này không giống như đang nói đùa, trong lòng tôi chợt có chút thấp thỏm.

Con bé lại gửi một tin nhắn khác.

Linh Tử: [Cô ta đang vén rèm của chị!!!]

Tôi ngẩng đầu lên và bắt gặp một đôi mắt nhìn thẳng.

Tim tôi lỡ nhịp, giọng nói chợt khàn đi, chỉ biết kinh hãi nhìn cô ta.

"Ahhh!!!" Linh Tử hét lên.

Người ở đầu giường lắc lắc cổ nhìn về phía Linh Tử đang thét chói tai, cười lớn rồi lại vặn cổ trở về, thấp giọng nói một câu: "Tới chị rồi, chị Quyên.”

Sau đó, đầu cô ta đột nhiên đứt lìa, rơi xuống đất, máu bắn tung tóe lên người tôi.

Tiếng hét bị mắc kẹt trong cổ họng cuối cùng cũng được giải phóng.

"Ah!!!!!!"

Toàn bộ đèn kích hoạt bằng giọng nói ở hành lang đồng loạt bật sáng.

"Ahhh!!!" Linh Tử cũng hét lên.

Tiếng chửi bới từ phòng bên cạnh truyền đến: "Đêm khuya hét cái con mẹ nhà chúng mày!”

Giọng nói của người này đã giúp tôi tỉnh táo trở lại, tôi run rẩy bấm số gọi cho cảnh sát, rồi ngồi phịch xuống giường nhìn thẳng vào t.h.i t.h.ể không đầu nằm trên mặt đất.

2/ Nguyền 

Lão Nhị t.ự s.á.t trong ký túc xá, tình trạng chế.t vô cùng thê thảm.

Mọi người đều không hiểu, với tính cách của lão Nhị, tại sao cậu ấy đột nhiên lại có suy nghĩ hồ đồ như vậy.

Chỉ có mình tôi biết,

Vào cái đêm cậu ấy c.hết, một người đàn ông gầy gò bỗng dưng xuất hiện trong ký túc xá.

Hắn nghiêng đầu ngồi xổm bên giường lão Nhị, không ngừng nói một câu:

“Tìm được mày rồi.”

3/ Yêu Thương Là Gì 

4/ Ký Túc Xá Rùng Rợn 

5/ Người Thương 

6/ Đổi Thọ 

7/ Chiêu Hồn