Truyện đã hoàn thiện
Ngôn Tình, Xuyên Không, Điền Văn, Cổ Đại, Khác
Điềm Thang Đoàn
Từ Quả Quả xuyên không đến Biện Kinh, vừa mở đầu đã đối mặt với một gia đình cực phẩm kỳ lạ, năm miệng ăn từ già đến trẻ, nghèo đến mức chẳng có gì.
May mắn thay, tôn chỉ của triều đại Đại Tống chính là – tất cả vì tiền.
Từ Quả Quả quay lại nghề cũ – cô chủ Từ của tiệm thức ăn nhanh hôm nay đã lên sóng.
Từ Quả Quả xắn tay áo làm việc hăng say, từ hai bàn tay trắng đến khi có được quầy hàng nhỏ của riêng mình, rồi mua ruộng tốt, mở cửa hàng, lại còn có thêm bàn tay vàng hỗ trợ, cuộc sống đúng là sung sướng không tả nổi.
Bàn tay vàng này chính là chỉ cần nàng chạm vào tay người thợ săn hàng xóm, nàng có thể nhận được cam lộ ngay lập tức. Cam lộ này có công dụng vô cùng lớn: một giọt khiến người ta lưu hương nơi đầu lưỡi, hai giọt khiến người ta rạng rỡ, ba giọt khiến người ta…
Chỉ có điều không tốt lắm là bàn tay vàng này có một bug nhỏ, thường xuyên khiến nàng phải làm trò lố trước mặt nam nhân kia.
Nhưng nam nhân kia cao lớn vạm vỡ, rắn chắc bền bỉ, chỉ cần chạm một ngón tay là có thể sản xuất cam lộ, đừng nói đến việc lợi ích kinh tế thực tế biết bao.
Khi Từ Quả Quả lần thứ N giở trò cũ "ngã" vào lòng thợ săn Đan Tam, nam nhân vốn dĩ hiền lành luôn bỏ chạy đã bộc phát ra sự thô dã, đôi mắt đỏ ngầu dồn nàng vào góc tường.
“Một lần, hai lần, không có lần thứ ba. Nàng muốn làm vợ ta chắc?”
Từ Quả Quả hai tay vội vã vung đến mức tạo ra ảo ảnh: “Không…”
Ánh mắt nam nhân đột nhiên trở nên sắc lạnh, Từ Quả Quả rụt cổ lại vì sợ hãi: “Được…?”
Đô Thị, Đam Mỹ, Khác, Sủng
Hứa Thần An
Hán Việt: Thị nhĩ thuyết yếu trang bất thục
Tác giả: Hứa Thần An
Số chương: 103c + 2PN
Lưu ý: Truyện được edit dựa trên QT, có sự giúp sức của AI nên độ chính xác khoảng 60-70%. Mình đọc đến đâu edit đến đó nên xưng hô có thể sai và cách xưng hô có thể đổi.
-----
Thẹn thùng, ngoan ngoãn, ngốc nghếch, mỹ nhân công × Miệng chê nhưng thân thể lại thành thật, đẹp trai, phong độ thụ.
Được sủng ái, công ngoan, vườn trường, bánh ngọt nhỏ.
Năm lớp 11, Kiều Lộc tạm thời ở nhờ nhà họ Lâm và quen biết Lâm Triều Sinh trong một năm tại đây.
Lần đầu tiên gặp mặt, nhìn thấy nam sinh cao gầy, thanh tú trước mặt, Kiều Lộc khẽ kéo vạt áo, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Anh Triều Sinh." Đáp lại, người đối diện chỉ liếc nhìn một cách khó hiểu, sau đó giọng nói nhàn nhạt vang lên bên tai:
"Gọi tôi là Lâm Triều Sinh."
Kiều Lộc: Được... tốt.
Kiều Lộc chuyển đến trường cao trung của Lâm Triều Sinh. Trên đường cùng nhau đến trường, Lâm Triều Sinh nhắc nhở: "Ở trường không có việc gì thì đừng tìm tôi, tự giải quyết đi."
Kiều Lộc: Giả vờ không quen thân à? Tôi hiểu mà!
Giữa hai người là bầu không khí gượng gạo. Dù tạm thời sống chung dưới một mái nhà, nhưng ngoài việc cùng nhau đi học và tan học, họ hầu như không xuất hiện cùng nhau ở trường. Các bạn học đều nghĩ rằng hai người chẳng có chút liên hệ gì.
Cho đến một ngày, Kiều Lộc bị chặn ở góc khuất trong trường và bị đánh. Trước khi cú đấm giáng xuống, một giọng nói lạnh lùng vang lên:
"Ai cho mấy người cái gan động vào cậu ấy?"
Ngôn Tình, Đô Thị
Lạc Anh Triêm Mặc
Kể từ khi Kiều Trúc nhìn thấy hai chữ “mang thai” và “năm tuần” trên tờ xét nghiệm, cô cảm thấy cảm xúc của mình bắt đầu không ổn định.
Đứa bé là của Từ Nam Tang.
Từ Nam Tang là ông chủ của cô.
Ba năm trước, Kiều Trúc đã dùng một chút thủ đoạn để thay thế một cô gái nhà giàu nào đó đã được chỉ định trước để trở thành thư ký của Từ Nam Tang. Từ Nam Tang coi thường cô, cho rằng cô nhiều mưu mô và có ý đồ xấu xa.
Trong mắt Từ Nam Tang, Kiều Trúc là người tầm thường không thể chịu đựng được, luôn cười nhưng che giấu sự nguy hiểm.
Đột nhiên một ngày, anh phát hiện bụng của Kiều Trúc ngày càng lớn, liền ép cô vào tường ở cầu thang, chế nhạo: “Sau khi rời khỏi tôi, cuộc sống của cô thật tốt, đến nỗi bụng cũng béo lên.”
***
Sau khi mang thai, tâm trạng của Kiều Trúc rất kỳ lạ, cô muốn ăn những thứ rất kỳ quặc. Cô đăng lên vòng bạn bè hỏi: “Ở đâu có bán chân gà phải? Muốn ăn, ngoài kia bán toàn chân gà trái.”
Sếp Từ chán ghét cô, vào buổi tối lướt thấy vòng bạn bè của cô, vừa nói “Đầu óc người phụ nữ này không bình thường à”, vừa lái xe ra ngoài đi khắp các cửa hàng thịt trong thành phố, hỏi từng người xem chân gà họ làm là chân phải hay chân trái.
Truyện: Thư Ký Kiều Vẫn Chưa Rung Động
Tác giả: Lạc Anh Triêm Mặc
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Ngọt ngào, Song khiết, Góc nhìn nữ chính, Nhẹ nhàng, Yêu thầm
Nhân vật chính: Kiều Trúc, Từ Nam Tang
Một câu giới thiệu: Anh có bị mù không vậy, không nhìn ra tôi yêu anh à?
Ý chính: Cần thận trọng khi lựa chọn con đường đời.
Lưu ý: Bản edit chỉ chính xác từ 70% đến 80%, vì Cỏ không biết tiếng Trung, nên trong quá trình edit các tình tiết về thai nhi và quá trình sinh con sẽ có sai sót hoặc nhầm lẫn. Nếu bạn đọc phát hiện lỗi sai hãy bình luận để bổ sung thêm thông tin cho các bạn đọc khác. Cảm ơn các bạn đã theo dõi!
Chú thích:
* PUA nơi công sở
PUA nơi công sở là việc áp dụng các kỹ thuật và chiến lược của Pick-up Artist (nghệ sĩ tán tỉnh) trong môi trường làm việc, nhằm mục đích tạo dựng sức hút, gây ấn tượng và thao túng đồng nghiệp, cấp trên hoặc cấp dưới để đạt được lợi ích cá nhân.
Tuy nhiên, PUA nơi công sở thường bị coi là hành vi phi đạo đức và không chuyên nghiệp, vì nó có thể tạo ra môi trường làm việc độc hại, gây khó chịu và ảnh hưởng đến sự nghiệp của người khác.
Một số biểu hiện của PUA nơi công sở:
Tán tỉnh quá mức: Sử dụng lời nói, cử chỉ hoặc hành động mang tính chất tán tỉnh, gạ gẫm đồng nghiệp một cách không phù hợp.
Negging: Đưa ra những lời nhận xét, góp ý mang tính chê bai, hạ thấp đồng nghiệp để khiến họ cảm thấy tự ti và phụ thuộc.
Manipulating (thao túng): Lợi dụng lòng tin, sự cả nể hoặc tình cảm của đồng nghiệp để đạt được mục đích cá nhân.
Gaslighting: Làm cho đồng nghiệp nghi ngờ về nhận thức và trí nhớ của chính mình, khiến họ cảm thấy bất an và mất tự tin.
Creating drama: Tạo ra những tình huống kịch tính, xung đột để thu hút sự chú ý và kiểm soát người khác.
Ngôn Tình, Đô Thị
Nhất Cá Mạt Lị Hương Phiến
Năm 25 tuổi, Giang Mạn Sanh kết hôn với người mà cô từng thầm thương trộm nhớ thời trung học.
Ngày ấy, Lục Kỳ Thần là con nhà giàu có, diện mạo xuất chúng, được mọi người ngợi ca. Còn Giang Mạn Sanh lại nhẹ nhàng, trầm lặng, chỉ là một nữ sinh bình thường ở lớp bên cạnh.
Gặp lại sau nhiều năm xa cách tại một công ty trực thuộc Tập đoàn Lục thị.
Khi đó, Giang Mạn Sanh chỉ là một nhân viên bình thường còn Lục Kỳ Thần là người thừa kế Tập đoàn Lục thị, nổi tiếng là người điềm đạm và lạnh nhạt trong tình cảm.
Ai cũng biết, Lục Kỳ Thần cưới cô chỉ để đối phó với áp lực từ ông nội.
Vì vậy, sau khi đăng ký kết hôn, hai người vẫn luôn đối xử với nhau như khách.
Một ngày nọ, Giang Mạn Sanh vô tình nghe được người khác bàn tán về Lục Kỳ Thần: “Chắc sớm muộn gì cũng ly hôn thôi.”
Có người khẽ phản bác: “Các cậu không nghe nói à. Lục Kỳ Thần vì vợ mình mà đã đánh cho cậu ấm nhà họ Triệu một trận tơi bời đấy.”
Giang Mạn Sanh không nghe thêm câu nào nữa.
Cô cứ ngỡ mình sẽ mãi không bao giờ nhận được tình cảm từ Lục Kỳ Thần.
Nhưng vào đêm ấm áp hôm nay, lần đầu tiên Giang Mạn Sanh được nếm trải cảm giác tình yêu thầm kín trở thành hiện thực.
Ngôn Tình, Đô Thị
Châu Phủ Tiểu Thập Tam
[ Nam chính mắc chứng thèm tiếp xúc da thịt (chỉ với nữ chính) / Nam chính kiểu “bám dính” ]
[ Về bản chất là truyện có yếu tố mùi hương ]
Vì lý do gia đình, Nhan Bạch Tịch từ Đại Lục chuyển trường đến Hong Kong, ở tạm nhà họ Bạc giàu có.
Con trai nhà họ Bạc là Bạc Ngạn, thành tích tốt, đẹp trai, nhưng tính tình lạnh lùng ngang ngược, người trong trường chưa từng thấy cậu thiếu gia này cúi đầu bao giờ, đúng là có chút dính dáng đến hai chữ “kiêu căng”.
Đây là ngày thứ ba cô đến, đúng như dự đoán, Bạc Ngạn vẫn rất lạnh nhạt với cô.
///
Đây là ngày thứ ba Nhan Bạch Tịch đến nhà anh.
Cũng là ngày thứ ba, vào lúc đêm khuya, anh nảy sinh ý nghĩ muốn được cô chạm vào.
Rất mãnh liệt, rất khó nói ra, cũng rất khó chịu đựng, nhưng —— anh vẫn muốn được cô chạm vào một chút.
Anh đứng ở hành lang tầng hai của biệt thự, dựa vào lan can, nhìn cánh cửa phòng đóng chặt của cô gái cách đó không xa, cụp mắt nhếch môi, rất phiền muộn.
///
Một tuần sau, ba mẹ Bạc và người giúp việc đều không có ở nhà, biệt thự chỉ còn lại hai người họ.Ban đêm, cô xuống lầu lấy nước, gặp phải Bạc Ngạn.
Chàng trai dựa nghiêng vào khung cửa, một tay đút túi, vẻ mặt lười biếng buồn ngủ. Bốn mắt nhìn nhau, anh tiến lên phía trước, giọng nói hơi khàn, nói với cô câu đầu tiên sau mấy ngày.
Anh nói ——
Couple: Bạc Ngạn x Nhan Bạch Tịch
Chó (theo nghĩa đen) x Bé ngoan quật cường
[ Lưu ý / Cảnh báo ]
– Nhiều tình tiết/thiết lập riêng, nhiều điểm có thể gây khó chịu.
– Nam chính công khai quyến rũ/ kiểu “bám dính” / kiểu “chó điên” / chỉ tự làm tổn thương mình / ở thế yếu hơn trong tình cảm.
– Giai đoạn đầu nữ chính không thích nam chính lắm, nam chính cực kỳ khao khát nữ chính.
– Nữ chính kiểu em gái ngoan nhưng có cá tính
Ngôn Tình, Đô Thị, Khác, Sủng
Tống Cửu Cận
Tin tức Tô Vi Sơ kết hôn như một quả bom phát nổ trong toàn giới thương trường và showbiz, đặc biệt khi đối tượng lại là đại tiểu thư nhà họ Ứng – Ứng Yên La, một gia tộc cách Tô gia cả một trời một vực.
Vô số thiên kim danh viện vừa ngưỡng mộ, vừa ghen tị, đồng thời cũng hả hê chờ xem trò cười của cô. Ai mà chẳng biết, cuộc hôn nhân giữa Tô gia và Ứng gia chỉ là một màn liên hôn thương mại không hơn không kém, một sự kết hợp giữa kẻ mạnh và kẻ yếu chẳng hề có tình yêu.
Từ sau khi kết hôn, bạn thân thấy anh thường xuyên đeo chiếc nhẫn cưới, bèn cười trêu chọc: “Sớm muộn gì cũng ly hôn thôi, trân trọng làm gì cho phí?”
Trước lời trêu ghẹo của bạn bè, Tô Vi Sơ luôn chỉ cười nhạt, không thừa nhận cũng chẳng phản bác.
Mãi cho đến một buổi tụ họp sau này, khi anh uống say đến bất tỉnh, vô tình làm rơi chiếc nhẫn, bạn thân mới tận mắt chứng kiến vị công tử vốn luôn kiêu ngạo, lạnh lùng ấy lại quỳ rạp xuống đất, đôi bàn tay với những khớp xương rõ ràng hết lần này đến lần khác mò mẫm trên sàn nhà. Trong cơn say hỗn loạn, anh vẫn không ngừng lẩm bẩm: “Nhẫn của tôi… Nhẫn của tôi đâu rồi?”
Người ngoài vẫn luôn biết đến một Tô Vi Sơ – “cá mập” khét tiếng trên thương trường – với vẻ ngoài dịu dàng như gió xuân, ôn nhuận tựa ngọc.
Nhưng chỉ riêng Ứng Yên La mới thấu hiểu, ẩn sau gương mặt hiền hòa ấy là sự cuồng si không ai hay biết. “Bà xã, bên ngoài ai cũng đồn chúng mình sẽ ly hôn, phải làm sao bây giờ?”
Lưu ý trước khi đọc:
– Cưới trước yêu sau, yêu thầm đơn phương từ một phía.
– Nữ họa sĩ truyện tranh X Nam tổng tài quyền lực.
– Chênh lệch 8 tuổi (24 vs 32).
– Nam chính mang họ mẹ (họ Tô).
Tóm tắt một câu: Pháo hoa rực rỡ nhất trong lòng anh, là em.
Đô Thị, Đam Mỹ, Sủng, Đoản Văn
Cảm Giác Bình Yên
Tác giả: Cảm giác bình yên (An ổn giác) (安稳觉) (2025)
Số chương: 5 chương + 1 ngoại truyện
Tags: 1×1, truyện ngắn, đam mỹ, ngọt ngào cưng chiều, HE
Giới thiệu
Anh là người tốt, em mời anh ăn cơm chiên.
Thô kệch công x ngốc nghếch cute thụ
Úc Đồ Từ x Lâm Trán Lam
Lâm Trán Lam cảm thấy Úc Đồ Từ là người rất tốt, anh đã giúp cậu mở hàng.
Thế là cậu mời Úc Đồ Từ ăn cơm chiên.
Nhưng Úc Đồ Từ lại hỏi cậu: “Em thích con trai sao?”
Ngôn Tình, Khác, Sủng
Bán Tiệt Bạch Thái
Người khác xuyên sách đều xuyên thành tình nhân nhỏ, bạch nguyệt quang của tổng tài bá đạo.
Còn Châu Mạt lại xuyên thành nữ phụ chưa ly hôn bị ghét bỏ, còn phải đi cầu xin ly hôn.
—
[Nội dung chính] Người vợ bị bỏ rời đến thành phố tìm nam chính ly hôn nhưng mãi không thành
Đô Thị, Linh Dị, Nữ Cường, Khác
Anh Đào Tiểu Tửu
Toàn thân nhân ngư đều là bảo vật.
Vảy cá có thể làm váy lụa, giá trị ngàn vàng.
Dầu cá có thể làm đèn giao nhân, vạn năm không tắt.
Mà cha ta, là người đánh cá giỏi nhất cả thôn.
Cho đến hôm nay, ta phát hiện trên người mình mọc ra vảy cá.
Bách Hợp, Khác
JQ Vạn Niên Khanh
Con Đường Cải Tạo Của Thiếu Tướng Cặn Bã
Tác giả: JQ Vạn Niên Khanh
Số chương: 129 chương
Văn án
Đêm tân hôn đánh đập vợ Omega, ngay trước ngày cưới còn khiến cha mẹ tức giận đến mức cả hai phải nhập viện chăm sóc đặc biệt.
Bên ngoài ong bướm lả lơi, tiểu tam ngang nhiên đến tận cửa khiêu khích chính thất.
Nghe nói bản thân còn là một Alpha vô dụng, sống bám vào vợ?
Mộ Thu Từ tràn đầy hoang mang: giây trước cô còn đang chúc phúc cho người bạn thân mà mình đơn phương suốt nhiều năm vì cuối cùng cũng lấy được một người đáng tin cậy.
Mượn rượu giải sầu, say bí tỉ cả đêm, mơ thấy một giấc mộng không thể tả thành lời. Vậy mà vừa mở mắt ra, cô đã bị một đám người giận dữ tóm vào căn phòng tối tăm.
Mộ Thu Từ: Có lẽ tôi vẫn chưa tỉnh ngủ.
Lưu ý: Bối cảnh ABO với một số thiết lập riêng (ABO: Có 6 giới tính, ngoài giới tính nam/nữ còn có Alpha, Omega, Beta). Alpha nữ có cái ấy nha.
Mọi tình tiết trong truyện đều là hư cấu, nếu có trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên.
Ngôn Tình, Khác
Cao Ngoạ Bắc
Tên gốc: Chỉ còn ba tháng để sống, xin hãy cho tôi bình thản ra đi
Tên xuất bản: Mộng điệp Trang sinh*
Tác giả: Cao Ngọa Bắc
Raw: fanqie
Editor: Underwater
Độ dài: 77 chương+5 NT
Thể loại: thanh xuân vườn trường, BE, ngôn tình, góc nhìn nam chính, cứu rỗi
Văn án
Từ nhỏ đến lớn, Trang Tử Ngang luôn là con nhà người ta, năm nào cũng đạt học sinh xuất sắc, thi cử đứng nhất. Thế nhưng, do bố mẹ ly dị, bố tái hôn, cậu dần trở thành đứa trẻ bố không thương mẹ không yêu.
Năm 18 tuổi, Trang Tử Ngang bị chẩn đoán mắc bệnh nan y, chỉ còn ba tháng để sống.
Ba tháng cuối cùng, cậu quyết định buông bỏ mọi khuôn mẫu, giải phóng sự nổi loạn và dã tính, một lần làm chính mình.
Khi trèo tường trốn học, cậu tình cờ gặp cô gái tên Tô Vũ Điệp. Trên chặng kết của cuộc đời, một tia sáng đã chiếu rọi thế giới cậu.
*Giải thích tên xuất bản:
– “Trang Chu mộng hồ điệp” là tên người ta đặt cho một đoạn văn trong sách Nam Hoa Kinh của Trung Quốc. Đoạn ấy chỉ có hai câu như sau: “Có lần Trang Chu nằm mộng thấy mình hóa bướm vui vẻ bay lượn, mà không biết mình là Chu nữa, rồi bỗng tỉnh dậy, ngạc nhiên thấy mình là Chu. Không biết có phải mình là Chu nằm mộng thấy hóa bướm, hay là bướm mộng thấy hóa Chu.” (cre: thực tại không có thực – spiderum.com)
– Trang sinh là cách gọi tôn kính của Trang Chu
Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng
Hàm Yên
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Song khiết , Cưới trước yêu sau , Đô thị tình duyên , Duyên trời tác hợp , Kim bài đề cử
, 1v1 , Chức nghiệp tinh anh
Văn án:
Đường Diệc Ninh đã từng si mê Giang Khắc suốt mấy năm, anh nói gì cô cũng nghe, anh nói gì cô cũng tin.
Giang Khắc từng nói: “Tên tôi là ‘Khắc\’, nghĩa là khắc khổ.”
Đường Diệc Ninh mắt sáng lấp lánh, vỗ tay reo lên: “Oa! Nghe thật là có chí tiến thủ ~”
Giang Khắc lạnh lùng, cao ngạo nhìn cô một cái.
Sau này, khi hai người xảy ra một trận cãi nhau kịch liệt nhất, Đường Diệc Ninh từ đầu đến chân đều thấy anh không vừa mắt, mắng thẳng: “Tên anh sao gọi là khắc khổ? Rõ ràng là khắc nghiệt! Tôi chưa từng thấy ai máu lạnh, vô tình, tàn nhẫn, ích kỷ như anh!”
Giang Khắc tức đến phát điên, nửa tiếng sau mang sang một tô mì, cứng nhắc nói:
“Đường Diệc Ninh, ăn mì đi!”
Đáp lại anh chỉ là căn phòng trống không. Tiểu thư Đường đã sớm tăng ca rồi.
__________________________________________
Đường Diệc Ninh không hối hận vì đã yêu Giang Khắc năm 18 tuổi-đó là ký ức sâu đậm nhất trong thanh xuân của cô.
Cô chỉ hối hận vì đã bốc đồng mà kết hôn với anh năm 24 tuổi.
Giang Khắc không hối hận vì đã kết hôn với Đường Diệc Ninh năm 25 tuổi-đó là quãng thời gian ấm áp nhất đời anh.
Anh chỉ hối hận vì năm 19 tuổi, mình đã không biết trân trọng cô.
__________________________________________
Nam chính: Người đàn ông ngoài miệng thì lạnh lùng khắc nghiệt, nhưng nội tâm lại thiếu tình thương
VS
Nữ chính: Giai đoạn đầu nhún nhường, giai đoạn sau "ngược" lại nam chính bằng sự dứt khoát và mạnh mẽ
Ngôn Tình, Trọng Sinh, Khác
Tam Nguyệt Bất Tri Xuân
Trọng sinh , Pháo hôi , Niên đại văn, Ngôn tình Sau khi Liễu Vân Sương chết đi, cô mới biết rằng thế giới mình đang sống vốn chỉ là một cuốn tiểu thuyết. Nữ chính trong sách lại chính là đứa cháu gái nuôi Hứa Tri Vi của cô, còn bản thân cô thì lại là người dì ghẻ ác độc từng ngược đãi nữ chính. Đời trước, em chồng của cô chưa kết hôn đã mang thai, mẹ chồng ép cô nhận nuôi Hứa Tri Vi. Chồng cô nhu nhược không dám phản kháng, cuối cùng vẫn ôm đứa trẻ về nhà. Chính vì việc này, ba đứa con gái ruột của cô lần lượt mất mạng. Cũng bởi vì sự coi thường của cô dành cho nữ chính, cô bị Hứa Tri Vi ghi hận sâu sắc, cuối cùng chết thảm vào ngày mưa định mệnh ấy. Còn Hứa Tri Vi sau đó trở về nhà họ Hứa, trở thành thiên kim danh giá bậc nhất Kinh Thị, gả cho nam chính quyền thế, sống cuộc đời khiến ai cũng ngưỡng mộ – làm bà chủ giàu có hạnh phúc. Lần này trọng sinh trở lại, Liễu Vân Sương bất ngờ thu được một giếng linh tuyền. Cô cũng phát hiện ra Hứa Tri Vi không phải đứa trẻ bình thường — nàng chính là nữ chính được “Hệ thống” chọn lựa, mang theo vòng hào quang vai chính, lúc nào cũng có thể hóa nguy thành an. Nhìn ba đứa con trơ xương gầy guộc trước mắt, Liễu Vân Sương không muốn lặp lại bi kịch nữa, liền quyết đoán ly hôn. Cô bắt đầu chăn dê nuôi bò, trồng rau dưa; mở cửa hàng, trồng cây ăn quả, từng bước gây dựng sự nghiệp, hướng đến cuộc sống khá giả sung túc. Loại thân thích vô dụng như cặn bã, cô đều đuổi hết sạch trơn. Còn cái nữ chính chó má kia cùng mẹ của cô ta — một người cũng đừng hòng cô buông tha. Cốt truyện chết tiệt này, cô tức đến phát điên, gào lên đầy căm phẫn: "Lão nương không phục vụ nữa đâu!"
Ngôn Tình, Đô Thị, Ngược, Sủng
Thuần Bạch
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Thiên chi kiêu tử, 1v1, Thị giác nữ chủ
VĂN ÁN:
Ngày đó khi bước vào nhà họ Kỳ, Kỳ Tỉnh dựa ở trên cao nhìn chằm chằm. Chỉ một cái liếc mắt của anh cũng làm cho Diệp Phục Thu sợ tới mức không dám thở.
Anh có đôi mắt phượng sắc bén khiến người khác sợ hãi, nhưng lại luôn nở nụ cười mang vẻ bí ẩn khó đoán.
Khiến cô vô cớ lạnh cả sống lưng.
Kỳ Tỉnh là con trai trưởng gia đình giàu nhất Tiêu Việt Loan, Diệp Phục Thu chỉ là một cô gái nghèo được tài trợ ở trọ đến từ phía Bắc.
Anh trời sinh là một kẻ xấu xa, cô thì ngây thơ lương thiện.
Hai người vị trí đối lập trong xã hội, anh khinh thường cô, cô thì sợ anh.
Mối quan hệ này chấm dứt vào đêm đó—— Khi Diệp Phục Thu lẻn vào phòng làm việc thì bị anh bắt gặp.
Cô cả gan đối đầu với anh, nhưng sau khi nghe xong tất cả lời đe dọa, Kỳ Tỉnh chỉ nhếch môi.
Sắc mặt Diệp Phục Thu tái nhợt.
Kỳ Tỉnh nghiêng người về phía trước, mỉm cười: "Diệp Phục Thu, lần này hai ta chơi đùa một chút.”
2-
Đêm trước khi rời khỏi nhà họ Kỳ, trong cơn mưa bão, cô ngồi phịch xuống thảm ở phòng làm việc. Cho dù cô có lùi về phía sau thế nào cũng không thể kéo dài khoảng cách với anh.
Kỳ Tỉnh nắm lấy cổ tay nhỏ nhắn của cô, Diệp Phục Thu giương đôi mắt ướt át vùng vẫy mắng chửi anh.
Nghe xong, Kỳ Tỉnh mạnh mẽ đặt tay cô lên cổ áo anh.
Anh nhếch môi: "Dạy em làm chuyện xấu, được không?”
Trái tim Diệp Phục Thu run rẩy mãnh liệt.
3-
Diệp Phục Thu vốn tưởng rằng Kỳ Tỉnh sẽ không còn xuất hiện trong cuộc đời cô nữa.
Cho đến Bốn năm sau, trong trận bão tuyết Tân Dương, anh xuất hiện trước mặt cô vào đêm lúc bạn trai vừa tỏ tình với cô.
Trên vai người sợ lạnh phủ đầy tuyết, anh đứng dựa chặt lưng vào phía đầu con hẻm mà cô chắc chắn phải đi qua, đôi mắt anh đen như mực, vừa sâu vừa đầy vẻ dò xét.
Diệp Phục Thu bị anh túm lấy không thể động đậy, cô giãy dụa: "Là ai đã nói, khi gặp lại tốt nhất là tôi phải tránh xa anh ra, bây giờ là có ý gì đây?".
Kỳ Tỉnh chậm rãi hạ tầm mắt, nhìn chằm chằm hoa hồng đỏ tươi trong tay cô, nở nụ cười: "Anh đã từng nói như vậy, thì sao."
"Cứ cho là anh giở trò đi."
■ Gương vỡ lại lành | Cửu biệt gặp lại | Song hướng cứu rỗi | Chênh lệch 6 tuổi.
■ Phản diện Chàng trai giàu có đào hoa × Cô gái nghèo bướng bỉnh thẳng thắn như bông hoa trắng nhỏ.
Ngôn Tình, Đô Thị, Khác
Hàm Yên
Tác giả: Hàm Yên
Chuyển ngữ: Thư Ngố
Độ dài: 207 chương
Thể loại: Chữa lành, Hiện đại, Ngôn tình, Tình chị em
Giới thiệu
Câu chuyện về ba đứa trẻ nương tựa vào nhau, cùng nhau trưởng thành.
(Không nhìn lầm đâu, một câu là xong chuyện rồi đấy, câu chuyện này rất đơn giản, tôi thật sự không bôi ra được văn án.)
Chị gái thấu đáo x Em trai sáng suốt
Hướng dẫn đọc:
1. Tình chị em, cách nhau 4 tuổi, nam nữ chính không có quan hệ huyết thống, không có quan hệ họ hàng về mặt pháp luật, trước khi trưởng thành không có vướng mắc tình cảm;
2. Nữ chính không sạch, nam chính sạch, nữ chính từng trải qua vài mối tình, để ý lọt hố;
3. Bối cảnh hiện thực, nhịp điệu chậm rãi, tình cảm chậm nhiệt, bình đạm nhẹ nhàng, HE;
4. Một phần tên thành phố, tên đường, tên trường là hư cấu, một phần là thật, vui lòng không áp đặt
Thể loại: Đô thị, truyền cảm hứng , tình chị em, chữa lành
Nhân vật chính: Chúc Phồn Tinh, Trần Niệm An
Nhân vật phụ: Chúc Mãn Thương
Lập ý: Chân thiện mỹ mãi mãi đáng được ca tụng
Ngôn Tình, Đô Thị, Huyền Huyễn, Sủng
Hoài Thất
Thể loại: Đô thị, Thân phận bí ẩn, Kiêu ngạo, Trung thành, HE, Cứu rỗi
Văn án:
[Mèo kiêu ngạo cô độc x Cỏ bạc hà di động]
1.
Giới hội họa đồn đại rằng thiên tài họa sĩ Cố Thư Trì là một kẻ lập dị u ám.
Dù trẻ tuổi đã đoạt giải thưởng đỉnh cao thế giới nhưng sau khi về nước, anh lại sống ẩn dật bên bờ biển.
Trợ lý của anh cứ thay đổi liên tục, người ở lâu nhất cũng chỉ chịu được ba tháng. Những trợ lý bỏ cuộc đều khẳng định nhà anh… có ma.
Chẳng bao giờ thấy mèo, nhưng đêm đêm vẫn nghe tiếng mèo kêu. Phòng vẽ lúc nào cũng lấm tấm lông mèo.
Cố Thư Trì không giải thích, chỉ lạnh lùng đổi trợ lý hết đợt này đến đợt khác.
*
Lần đầu gặp Ôn Thư Bạch, anh bọc kín từ đầu đến chân, giọng khàn đặc ra lệnh:
“Từ nay gặp tôi phải xịt nước hoa.”
Cô ngơ ngác: “Tại sao thế?”
Đôi mắt anh bỗng chốc ngượng ngùng: “Cô đừng hỏi.”
2.
Ôn Thư Bạch từ lúc lọt lòng đã mang mùi cỏ bạc hà tự nhiên.
Hồi tiểu học bị cả lớp xa lánh cô, gọi cô là “đồ quái vật” vì lũ mèo quanh quẩn không rời.
Năm 14 tuổi, cô nhặt được con mèo mặt lạnh đầy sẹo. Nó kiêu ngạo khó gần nhưng trước mùi hương cỏ bạc hà lại ngoan ngoãn theo cô về nhà.
Cô buộc vào cổ nó chiếc nhẫn tự làm:
“Em sẽ mãi là mèo của chị.”
—
Thế nhưng không lâu sau, chú mèo con bị người nhà cô vứt bỏ một cách nhẫn tâm.
Nhiều năm sau, Cố Thư Trì ép cô vào giá vẽ:
“Không phải em nói tôi sẽ mãi là mèo con của em sao, vậy sao cuối cùng em lại không cần tôi nữa?”
*
Hai tháng sau khi tốt nghiệp, Ôn Thư Bạch nghèo đến mức sống qua ngày bằng mì gói.
Tranh vẽ tầm thường nhưng bỗng được headhunter săn đón.
Thế là cô trở thành trợ lý của Cố Thư Trì.
Nhưng niềm vui đến quá sớm — cơn ác mộng mới thực sự bắt đầu.
Cố Thư Trì độc miệng và khó tính, yêu cầu nhiều hơn cả từ điển.
Người ta khuyên cô tránh xa anh.
Nhưng cô không phân biệt nổi —
Là anh đang tiến lại gần hay chính cô đang bước về phía anh?
Tóm tắt: Yêu em là bản năng tự nhiên.
Thông điệp: Luôn nỗ lực vươn lên.
