Truyện đã hoàn thiện

Nha Hoàn Nhóm Lửa - Tạ Hà Hoa

Xuyên Không, Cổ Đại, Khác

Tạ Hà Hoa

Xuyên không đến phủ Quốc công, trở thành một nha hoàn nhóm lửa, Tạ Tiểu An với thái độ làm việc nghiêm túc, đã vô cùng tận tâm tận lực với công việc nhóm lửa của mình. Người khác hỏi nàng: “Nha hoàn nhóm lửa có gì đáng để nghiêm túc chứ?
Tạ Tiểu An đáp: “Muội có biết thế nào gọi là nha hoàn nhóm lửa không?”.
Người khác gãi đầu khó hiểu.
Tạ Tiểu An nhìn những đóa tường vi đang nở rộ, ánh nắng chiếu lên gương mặt thanh tú động lòng người của nàng, giọng nói nhẹ nhàng: “Làm nghề gì thì phải yêu nghề ấy, cần phải dụng tâm mà làm.”
Thế tử Lục Chiêu Cẩn tình cờ nghe được những lời này, rất tán thưởng thái độ làm việc của nàng, bèn điều nàng đến viện của mình làm nha hoàn.
Thế là Tạ Tiểu An thuận lợi thăng chức, sau đó cũng trở thành nha hoàn tam đẳng xuất sắc nhất trong nghề.
Sau này, từ nha hoàn nhị đẳng, nha hoàn nhất đẳng, lương thiếp, cho đến Quốc công phu nhân, vị trí nào nàng cũng đảm nhiệm vô cùng xuất sắc...

Ngày Xuân Ấm Áp - Kim Tri Cửu

Ngôn Tình, Đô Thị, Khác

Kim Tri Cửu

Lần đầu tiên Tống Tri Hòa gặp Mạnh Dục Châu là vào một đêm tuyết lạnh thấu xương ở Anh, một đêm khiến lòng người run rẩy.

Tiếng súng vang lên, kính cửa vỡ tan. Giữa cơn kinh hoàng và sợ hãi tột độ, ngay khoảnh khắc tiếng thét chói tai sắp bật ra, người đàn ông đó đã dùng bàn tay rộng lớn ấm áp bịt chặt môi cô, giọng nói trầm khàn vang lên: “Đừng lên tiếng, là tôi.”

Khi cha mẹ cô đột ngột qua đời sau một tai nạn, người đàn ông ngồi trong xe, nói với cô: “Thật lòng tôi không muốn phải chăm sóc một đứa nhóc phiền phức đang tuổi nổi loạn. Nhưng không còn cách nào khác, đây là chuyện anh ấy đã nhờ vả tôi. Vì vậy, tôi hy vọng cháu sẽ không làm tôi lo lắng”

Cô lẽo đẽo theo anh, gọi anh hai tiếng: “Chú út.”



Mạnh Dục Châu là người lạnh lùng,tính tình có phần nội tâm và rất nghiêm khắc với bản thân. Những buổi xem mắt do ông cụ sắp đặt đều chẳng đi đến đâu. Bạn bè đều nghĩ rằng anh sẽ sống cô độc đến hết phần đời còn lại.

Nào ai biết được, trong căn phòng sáng đèn, bóng hình cao lớn của người đàn ông đang ôm chặt một cô gái nhỏ. Anh dùng tay giữ chặt gáy cô, không cho cô trốn thoát. Ánh mắt anh mờ ảo dục vọng, cùng cô môi kề môi, triền miên không dứt trong tiếng hôn ướt át.

“Chú út, chúng ta không thể như vậy…”

Giọng Mạnh Dục Châu lạnh đi: “Đừng gọi tôi là chú út.” Nụ hôn vì thế mà càng thêm sâu.

Nửa năm sau ngày Tống Tri Hòa rời đi, Mạnh Dục Châu đã tìm được cô.

Ánh mắt anh ẩn chứa tình cảm sâu đậm, giọng nói quyến luyến: “Tri Tri, tôi rất nhớ em.”

Lưu Ý:

【Chênh lệch tuổi tác + Dưỡng thành + Chú cháu “hờ”】

【Nam chính trưởng thành, chín chắn + Nữ chính kiên cường, dần trưởng thành】

Sau Khi Sếp Thời Phân Hoá Thành Enigma

Đô Thị, Đam Mỹ, Sủng

Quýt Phương Nam

Giới thiệu vắn tắt:

Sau khi phân hóa lần hai, giám đốc Alpha lạnh lùng đã trở thành Enigma.

Anh bảo: “Trợ lý Thẩm, trên người cậu thơm quá.”

Tôi không hiểu mấy lời thả thính lắm, thế là đáp: “Chắc là mùi sữa tắm ạ.”

“Trợ lý Thẩm, tôi có thể lại gần hơn để ngửi mùi hương trên người cậu được không?”

Tôi nghiêm túc nói: “Không được đâu ạ, chúng ta là EA, nên có khoảng cách với nhau.”

“Trợ lý Thẩm, tôi khó chịu lắm, xin cậu hãy giúp tôi.”

Tôi...

Sau khi ngủ với nhau xong thì tôi coi như chưa có chuyện gì xảy ra.

Sau này, anh đứng đằng sau, túm lấy hai tay tôi rồi ép tôi vào tường .

Tôi cầu xin: “Sếp Thời, tôi sai rồi.”

Anh hừ lạnh một tiếng: “Sai rồi thì không được chạy trốn nữa.”

Ngõ Ngô Đồng - Tống Triệt Không Ăn Cá

Ngôn Tình, Đô Thị

Tống Triệt Không Ăn Cá

Thể loại: ngược - BE - vừa gặp đã yêu - yêu thầm - thiên tài

Văn án

[Thiếu nữ rạng rỡ, lương thiện Ninh Uyển × Thiếu niên tài năng, dịu dàng Tống Thanh Yến]

[Vừa gặp đã yêu + yêu thầm thành thật + Tuổi trẻ đau đớn]

Khi ánh nắng nhỏ thuần khiết và rạng rỡ Ninh Uyển phải lòng Tống Thanh Yến ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh là niềm kiêu hãnh trong mắt mọi người. Cô giấu kín tâm tư yêu thầm vào những trang nhật ký, chỉ dự định giữ riêng cho mình biết.

Ai ngờ định mệnh đưa đẩy, Tống Thanh Yến trở thành người giám hộ tạm thời của cô. Trong những ngày bị cô lập và bắt nạt, Tống Thanh Yến là ánh sáng trong cuộc đời cô. Cô kìm nén cho đến khi tốt nghiệp trung học, cuối cùng cũng thổ lộ lòng mình với anh.

Tống Thanh Yến xoa đầu cô, nói rằng họ sẽ có một tương lai hạnh phúc.

Nhưng rồi tương lai của họ bị vùi lấp trong chính mùa mà họ gặp nhau năm xưa.

Bia mộ khắc rằng, khi gặp nhau Tống Thanh Yến 19 tuổi, khi chia xa Ninh Uyển 19 tuổi.

Cuộc Gọi Từ Người Phụ Nữ Lạ

Linh Dị, Khác

Khuyết Danh

Mẹ tôi từng là hoa khôi của nhà máy, xinh đẹp trắng trẻo, nhưng hồng nhan thì phận bạc mệnh mỏng. Bà bị sát hại và phân xác khi tôi chỉ mới lên hai.

Hai mươi năm sau, vào một đêm đầy gió, tôi tình cờ phát hiện một chiếc hộp dưới gầm giường.

Bên trong có một chiếc điện thoại cũ.

Tôi vừa nhấc lên, màn hình lập lòe sáng, rồi đổ chuông, một cuộc gọi lạ hiện lên, người gọi là mẹ tôi: "Mau ra cổng nhà máy đón em, không thì muộn mất!"

Em Của Ngày Ấy

Hoàn thành 27,905
Em Của Ngày Ấy

Đô Thị, Bách Hợp, Khác

Mễ Nháo Nháo

Tên tác phẩm: Em của ngày ấy.

Tác giả: Mễ Nháo Nháo

Thể loại: Bách hợp, Hiện đại , Nhẹ nhàng, Mưa dầm thấm lâu, HE,....

Nhân vật chính: Chị gái dịu dàng Giản Hứa Thu và Tuệ Tệ của chị ấy.

Số chương: 64 chương

Editor: Lăng.

Văn án

Nhiều năm đã trôi qua , tôi vẫn luôn cho rằng những năm tháng này đã trở nên lắng đọng tẻ nhạt, thứ còn sót lại chỉ là tế thủy trường lưu*.

Tế thủy trường lưu:  [细水长流] mang hàm nghĩa khe nhỏ sông dài, dòng chảy chầm chậm trôi, từng chút một lấp đầy biển lớn, chảy đến vĩnh hằng ...

Nhưng không nghĩ tới em lại đứng sau tôi nhiều năm đến như vậy.

Vậy nên bắt đầu nhớ lại, nhưng cho dù có tỉ mỉ cố gắng đến như thế nào, thì tôi cũng không đếm được số lần em đã gọi tôi là Giản Hứa Thu trong những năm tháng ấy.

Anh Và Sao Trời Hôn Em

Hoàn thành 13,927
Anh Và Sao Trời Hôn Em

Ngôn Tình, Đô Thị, Quân Sự, Khác, Sủng

Vị Ương Thất

Tác giả: Vị Ương Thất
Chuyển ngữ: Du Nhiên
Designer: GaiA
Tag: 1Vs1, Cưng chiều, Đô thị tình duyên, HE, Hiện đại, Nghiệp giới tinh anh, Ngôn Tình, Ngọt, Quân nhân/Cảnh sát/Đặc công, Thanh mai trúc mã,
Tổng số chương: 50

Giới thiệu

Chàng quân nhân kiêu ngạo và nàng phiên dịch xinh đẹp.

Anh yêu em bằng con tim người lính, tình trong lồng ngực và đất nước trên vai.

Số phận run rủi, Cố Tích Triều được một chàng quân nhân người Trung Quốc tên Chu Hoài Cẩn – chính là người bạn thanh mai trúc mã – cứu thoát khỏi biển lửa kinh hoàng tại tòa đại sứ. Hai mươi hai tuổi, gánh nặng oan nghiệt đè nặng khiến cô gái trẻ dứt áo ra đi, tìm đến một phương trời xa lạ, hi vọng quên đi bóng hình người con trai ấy. Nhưng nào ngờ, ngọn lửa tình yêu vẫn cháy âm ỉ trong lòng, thiêu đốt tâm can.

Ba năm trôi qua, cũng là lúc Tích Triều quyết định trở về, quyết tâm theo đuổi lại Hoài Cẩn. Cô xuất hiện trong bữa tiệc sinh nhật của anh, trao tặng món quà được chọn lựa kỹ càng, nhưng chỉ nhận lại ánh mắt lạnh lùng và lời từ chối phũ phàng. Cô cố ý diện đồ quyến rũ, đứng đợi anh trước cửa nhà, nhưng anh lại làm như không thấy. Ngay cả khi cô cố tình trêu chọc anh trong lúc huấn luyện, hy vọng thu hút sự chú ý của anh cũng chỉ nhận được hình phạt chạy vòng quanh sân.

Tích Triều thở dài, phải chăng anh thực sự đã quên mất cô rồi?

Chiều hôm ấy, trong không khí rộn ràng của buổi sinh hoạt tập thể, bỗng có tiếng hô vang: "Thưa huấn luyện viên Hoài Cẩn, anh hát cho chúng em nghe một bài đi ạ!".

Hoài Cẩn – người đàn ông với đôi mắt sáng ngời, hàng lông mày rậm – ngồi bên cạnh, ánh mắt thoáng lướt qua Tích Triều rồi lại hướng về nơi khác: "Bài hát của tôi chỉ dành riêng cho một người..."

Ngọt Ngào Hay Bị Yểm Bùa?

Đô Thị, Khác

Zhihu

Đầu thai kỳ, tôi đăng một status lên WeChat:

【Hôm nay chồng cho năm mươi tệ tiền tiêu vặt, mua được một ký dâu tây mà tôi thèm từ lâu, ngọt ơi là ngọt hehe. Hôn hôn ông xã yêu quý, tiếc không dám ăn hết luôn. Hôm nay cũng là một ngày tiết kiệm và đảm đang của bà bầu nhỏ!】

Nửa tiếng sau, bố mẹ gọi video, mắt cả hai đỏ hoe.

Họ nói: “Gia Gia, con còn nhớ không? Trước khi lấy chồng, ở nhà con toàn ăn phần đầu trái dâu tây thôi đấy.”

Trong khoảnh khắc đó, như có tia sét đánh ngang đầu tôi.

Từ lúc nào mà tôi, từ cô con gái được bố mẹ nâng niu như trân bảo, lại cam tâm tình nguyện biến thành một “tiểu thê tử” như trong văn học ngôn tình, lảm nhảm ướt át?

Chỉ cần chồng cho một chút ngọt ngào là tôi đã xoay cuồng vì cảm động?

Đây… còn là tôi sao?

Cho đến sau này, tôi vô tình phát hiện một lá bùa dưới gối của mình…

Hộc Châu Phu Nhân - Tiêu Như Sắt

Ngôn Tình, Dị Giới, Huyền Huyễn, Cổ Đại

Tiêu Như Sắt

Tên Hán Việt: Cửu Châu – Hộc Châu phu nhân (九州·斛珠夫人) - Tiêu Như Sắt (萧如瑟)
Thể loại: Dị thế, cung đình, thần thoại, OE
Hệ liệt: Cửu Châu
Người dịch: Cụt

Văn án

Đây là bộ đầu tiên trong hệ liệt “Cửu Châu”, là truyện dài miêu tả Giao tộc.

Vương Triều Đại Trưng với hậu cung, có Phương Chư, Đế Húc, và Hải thị, vừa là tình cảm gút mắt, vừa là tranh đấu, họ vì quyền lợi, cũng vì trách nhiệm của bản thân muốn bảo hộ hoà bình.

———-
Trong mịt mùng tuyết trắng khắp đất trời, chàng giương căng cánh cung sau lưng nàng. Nàng chẳng tránh chẳng né, không nấp không náu, trơ mắt nhìn chàng bắn ra mũi tên định mệnh một đi không thể trở về ấy. Từ đây, vĩnh viễn mất đi hạnh phúc…

Hiệt La - Tiêu Như Sắt

Hoàn thành 38,837
Hiệt La - Tiêu Như Sắt

Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Cổ Đại

Tiêu Như Sắt

Là phần tiền truyện của "Hộc Châu Phu Nhân"

Giới thiệu:

Ngôn ngữ tuy lưu loát như vậy, tay của hắn vẫn còn chậm chạp treo trên không trung. Từ nhỏ hắn đã học được cách cúi đầu xưng thần với vận mệnh, làm thế nào để bẻ cong sự kiêu ngạo và tùy hứng của trẻ con, áp bức dưới khuôn mặt tươi cười không gì phá nổi như đúc sắt. Mỗi một lần hắn đều nghĩ, đây là một lần cuối cùng, nhưng mà mỗi một lần, luôn thất vọng.

Thang Càn Tự cũng không thúc giục hắn, nhặt lên áo choàng thuê rồng bằng gấm đỏ màu thạnh lựu trên mặt đất, phủi bụi, đi tới khoác lên vai hắn.
Mực chấm quá đậm, dần dần ngưng tụ tới đầu bút, tay Quý Sưởng run lên, liền rơi xuống một nét, đảo mắt thấm vào mặt giấy sạch sẽ, không thể vãn hồi loang ra.

Hắn cắn môi dưới, dứt khoát mượn dấu mực kia, nhanh chóng hạ bút viết:

"Trọng Húc hoàng huynh tả hữu : Thời cuộc nguy cấp."

Trong mắt nam hài tràn đầy nước mắt, nhưng vẫn một mạch viết tiếp.

Thư viết liền, luôn luôn không nhiều không ít mười hai hàng, bút trí thanh đoan. Hoàng tử triều đình, mỗi người đều có bản lĩnh như vậy. Quý Sưởng ở trên giấy trắng mực đen hạ xuống ấn tỷ chu sa của hắn, tinh tế quan sát, sau đó gấp lại, giao cho Thang Càn Tự. Vẻ mặt ngây thơ tuyệt quyết khiến Thang Càn Tự nhớ tới tay cờ bạc đặt đồng tiền vàng cuối cùng trong sòng bạc.

 

Chờ Gió Hôn Em – Tức Tức Đích Miêu

Ngôn Tình, Đô Thị, Ngược, Sủng

Tức Tức Đích Miêu

CP: Hứa Tinh Thuần và Phó Tuyết Lê. (Đây là cặp phụ trong truyện Lúm Đồng Tiền Nhỏ Của Em).

Thể loại: Gương vỡ lại lành, đô thị, nhẹ nhàng, giải trí, hình sự, HE

Văn án


-Từng nhìn thấy đôi mắt em rồi, tôi chẳng còn thiết tha gì ánh sao nữa.

-Đã nếm qua hương vị của em, tôi chẳng còn ý định sống sót quay về.

Lần đầu tiên biết mùi vị của việc liếʍ mật trên đầu dao
Là bắt đầu từ những năm học cấp hai ấy, khi Hứa Tinh Thuần bắt đầu thích cô.

Nam chính ngoài lạnh trong nóng × Nữ chính vô tâm vô phế

Tóm tắt một câu: Anh cảm thấy mình còn nực cười hơn cả thế giới này.

Vì Nàng Nguyện Mang Tiếng "Đoạn Tụ"

Hài Hước, Cổ Đại, Khác, Sủng

Zhihu

Ta cải trang thành nam để thi khoa cử, làm quan lớn.

Kết quả một ngày nọ đột nhiên nhận được thư tình của Hoàng đế: "Tay áo trẫm, vì người mà đứt."

Ta : ???

Bước Qua Đau Thương

Hoàn thành 79,078
Bước Qua Đau Thương

Ngôn Tình, Ngược, Khác

Khuyết Danh

"Cố Thời, chúng ta ly hôn đi."

Diệp Thanh đặt tờ đơn ly hôn trước mặt Cố Thời, nhưng thứ cô nhận lại chỉ là ánh mắt bất đắc dĩ và mệt mỏi của người đàn ông.

"Em có thể đừng làm loạn nữa không? Nhất định phải đối đầu với Quý Hàm sao?" Anh ta chẳng buồn liếc nhìn bản thỏa thuận ly hôn trước mặt, nhíu mày rồi thẳng tay ném vào thùng rác. Nếu anh ta chịu mở ra xem một lần, sẽ thấy từng điều khoản đều được ghi rõ ràng, chứng tỏ Diệp Thanh là thật lòng muốn rời đi.

Nhưng trong mắt Cố Thời, đây chẳng qua chỉ là chiêu trò ghen tuông của phụ nữ mà thôi. Anh ta bóp trán, không cho Diệp Thanh bất kỳ cơ hội giải thích nào, mà trực tiếp bảo trợ lý đưa cô về nhà.

"Ở nhà ngoan ngoãn đi, vài ngày nữa anh sẽ về với em, đừng làm loạn vô lý nữa."

Mỗi Ngày Kim Ô Đều Bận Rộn

Lão Đại Bạch Miêu

Hệ Liệt với Gậy Khất Thực Của Lão Bạt & Coi bói không? Chuẩn lắm đấy! 

Chi3 chưa đọc, nhưng có vẻ nói về Kim Ô Vân Thanh (công) & tiểu Phượng Quân Vân Bạch (thụ).
Tên khác của Vân Thanh là Trần nhi, còn Vân Bạch là Quân Thanh.

Hai bộ kia cực kỳ ấm áp, cực kỳ dễ thương, có ngược thân ngược tâm hai nhân vật chính, nhưng kết thúc đều viên mãn. Bộ này thì chị 3 chưa đọc, đọc xong review sau, mà chắc cũng vậy thôi. Với tính cách dễ thương và siêu thân thiện của Vân Thanh và lạnh lùng của Vân Bạch thì cặp này chắc cũng nhiều chuyện dỡ khóc dỡ cười lắm đây.

Update: đọc qua 67 chương đầu tiên cảm thấy truyện tràn ngập những năng lượng tích cực chị em ạ.

Vẫn là AI dịch. Tên nhân vật hay địa danh sẽ được kèm theo bản gốc tiếng Trung để nàng nào đó có rảnh thì lấy về beta lại cho dễ dàng. 

Enjoy.

Bồ Nông Nếm Thử Loài Người

Đô Thị, Đam Mỹ, Hài Hước, Sủng

Dâu Tây Mít

Thể loại: Sáng tác gốc, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Giới giải trí, Chủ công, 1v1, Thú cưng cute

GIỚI THIỆU

Bước đầu tiên trong công cuộc tẩy trắng bản thân, chính là tham gia một show tạp kỹ Ngắm chim dễ xem.

(Ngắm chim*: từ gốc 鸟类 chỉ việc quan sát các loài chim trong môi trường tự nhiên của chúng như một sở thích.)

Nhưng Thương Vãn Thạc phát hiện, thế mà mình lại bị một con bồ nông dây dưa?!

Bồ nông, có thể cạp vạn vật, kể cả ăn không nổi cũng phải ngoạm đem đi!

Là loài động vật hoang dã được bảo vệ bậc 1 cấp quốc gia, một trong những loài động vật nguy hiểm nhất cả nước, cực kỳ hung dữ.

Lần thứ nhất.

Nhân viên chăn nuôi cười tủm tỉm, vỗ vỗ con chim bồ nông lông trắng đẹp nhất trong đàn: “Anh có thể thử chạm vào nó, đây là con bồ nông được nhân viên nuôi lớn, tính tình dịu ngoan, không cắn người đâu.”

Thương Vãn Thạc thử vươn tay ra.

Bồ nông trừng mắt, khoa tay múa chân ước lượng tới lui.

Cuối cùng, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, nó há cái miệng rộng của mình ra, cạp đầu Thương Vãn Thạc.

Thương Vãn Thạc: ……

Lần thứ hai.

Thương Vãn Thạc bế con bồ nông mới vừa gây chuyện chạy về Công viên Bồ Nông.

Kết quả ngạc nhiên phát hiện, con bồ nông này vậy mà hiểu được tiếng người!

Nhân viên công tác: “Có phải vì được sở thú thuần hóa, nên mới hiểu được những hiệu lệnh đơn giản không?”

Thượng Vãn Thạc không tin: “Nghe nói là động vật nhỏ thường xác định hành động thông qua ngữ điệu của con người.”

Để chứng minh cho mọi người thấy, anh tằng hắng giọng, từ từ nâng đầu con bồ nông lên.

Giọng điệu anh đau thương, nghe như sắp khóc đến nơi: “Nghe anh nói này, Ngư Ngư ơi Ngư Ngư à, anh có phải anh chàng đẹp trai nhất thế giới hay không? Nếu nhóc thấy phải thì cứ cắn anh một miếng…… Á a a a!”

Lời nói còn chưa dứt, đã xui xẻo bị cạp.

Bồ nông: Loài người thật kỳ quái, sao lại đưa ra yêu cầu kỳ cục như vậy.

Lần thứ ba.

Sau khi quay xong chương trình tạp kỹ, Thương Vãn Thạc trở về quê.

Nửa đêm bừng tỉnh, nghe thấy có tiếng động ngoài cửa sổ.

Anh đột nhiên mở cửa sổ ra, liền thấy con chim mỏ rộng quen thuộc đứng đó.

Một người một chim hai mặt nhìn nhau.

Thương Vãn Thạc hoảng sợ hô to: “Không phải chứ cục cưng! Sao nhóc có thể vượt ngục khỏi sở thú thế?!”

Kêu lớn tiếng vậy, muốn chết hả!

Bồ nông không thể nhịn được nữa, dùng sức cạp một cái thật mạnh vào tay anh.

Thương Vãn Thạc: ……

Má.

***

Gần đây, cộng sự của Thương Vãn Thạc – Thời Du, càng ngày càng thích ôm anh ngủ.

Vào một buổi tối nọ, Thương Vãn Thạc lại một lần nữa, bị Thời Du kẹp chặt mà tỉnh.

Cơ thể ấm áp của thiếu niên áp sát thật sự rất gần, trong miệng phát ra âm thanh lẩm bẩm gì đấy.

Thương Vãn Thạc nghe ngóng cẩn thận.

Thời Du: “Hì hì, thật đẹp mắt…… Cạp……”

Thương Vãn Thạc: ???

***

Vị minh tinh nào đó dựa vào chương trình tạp kỹ Ngắm chim mà nổi tiếng, bị lộ ảnh chụp đang hôn môi bạn trai nhỏ của mình bên đường.

Thương Vãn Thạc trực tiếp chuyển tiếp tin hot trên Weibo ——

Thương Vãn Thạc V: [Bức ảnh này chụp khá đấy.]

Ngay sau đó lại đăng một bài viết mới lên Weibo.

Thương Vãn Thạc V: [Nhưng tấm này chụp còn đẹp hơn @Thời Du [hình ảnh]]

Click mở ảnh chụp, hiện lên chính là ảnh anh và bạn trai nhỏ của mình gần gũi hôn môi nhau!

Toàn mạng nổ tung chảo.

***

[Câu chuyện nhỏ]

Nhiều năm về sau, Thương Vãn Thạc lại ném ngàn vàng ra ngoài cửa sổ, mua một mảnh đất ven biển hoang sơ.

Mọi người trên mạng xôn xao đoán mò, suy đoán mảnh đất này sẽ được sử dụng như thế nào.

Thế nhưng……

Mọi người phát hiện, Thương Vãn Thạc vậy mà không khai phá, không xây nhà, mà chỉ thành thành thật thật làm công tác bảo vệ môi trường ở chỗ này.

Cư dân mạng: ?

Không bao lâu sau, đã có người chụp được cảnh bồ nông xuất hiện ở đây.

Cư dân mạng: Ổng đang nuôi trộm bồ nông hả?!

Thương Vãn Thạc nhìn thấy tin tức: Chớ cue, tặng bà xã một chỗ làm tổ chơi chơi thôi.

——————————————

[Nghĩ sao nói vậy mỏ hỗn đại minh tinh công (Thương Vãn Thạc) X ngơ ngơ nhưng thích ném bóng thẳng bồ nông thành tinh thụ (Thời Du)]

(Ném bóng thẳng*: Thuật ngữ bóng chày, cú ném bóng tốc độ cao. Bên Trung từ này còn chỉ những hành động, lời nói thẳng thắn.)

[Chú ý hướng dẫn gỡ mìn]

1. Tag góc nhìn để thuận tiện viết văn, khống đảng quan sát cẩn thận.

2. 1v1 không phá không nghịch cp!!! Nội dung tạp kỹ không quá nhiều, chủ yếu cho cặp đôi nhỏ yêu đương.

3. Bánh ngọt nhỏ ngốc nghếch, cảm ơn vì đã đọc!!

Tóm tắt một câu: Cuộc đời tẻ nhạt vô vị, bồ nông nếm thử loài người.

Lập ý: Bảo vệ các loài chim chóc, mỗi người đều có trách nhiệm.

Trọng Sinh Tôi Phải Trả Thù Tất Cả

Trọng Sinh, Nữ Cường, Khác

Khuyết Danh

Năm tôi mười tuổi, anh trai dẫn tôi xuống sông bắt cá.

 

Anh chỉ vào đoạn nước chảy xiết rồi bảo:

 

“Chỗ này cá to lắm, em qua trước đi, anh đi lấy giỏ.”

 

Tôi tin lời anh, bước xuống và ngay lập tức bị dòng nước cuốn đi.

 

Tôi giơ tay lên, gào cứu mạng.

 

Còn anh... lại vui vẻ chạy mất.

 

Sau đó, tôi còn bị bọn buôn người bị bán đi nơi khác.

 

Lang bạt, trôi dạt suốt tám năm, cuối cùng mới tìm được đường về nhà.

 

Lúc ấy, anh tôi đang nắm tay một cô gái lạ, cùng ngồi trên chiếc xe sang của bố mẹ.

 

Cô ta che miệng cười khúc khích, nhìn tôi đầy khinh bỉ:

 

“Vừa xấu vừa bẩn, chẳng khác gì con ăn mày.”

 

Cuối cùng, cả nhà chẳng ai nhận tôi.

 

Họ để mặc cho cô gái đó từng bước hãm hại tôi đến chec.

 

Lúc ấy tôi mới hiểu:

 

Năm xưa anh cố ý hại tôi chỉ để nhường chỗ cho con bé giả danh đó.

 

Nhưng khi mở mắt ra lần nữa…

 

Tôi đã quay về cái ngày đi bắt cá năm ấy.

 

Tôi nhìn xoáy nước cuộn tròn dưới sông, gọi anh:

 

“Lại đây đi! Em phát hiện ra thứ này hay lắm!”

 

Thấy anh hí hửng chạy tới, tôi nở nụ cười mãn nguyện.

 

Lần này…

 

Đến lượt anh phải chếc rồi.