Truyện đã hoàn thiện

Trúc Mã Cùng Sớm Tối - Yểu Yểu Nhất Ngôn

Đô Thị, Đam Mỹ, Sủng

Yểu Yểu Nhất Ngôn

Tag: đam mỹ, ABO, AxO, niên hạ, ngọt, sinh con, hiện đại, 1v1, HE

Giới thiệu

Câu Chu Tri Mông thường nói nhất hồi nhỏ là: “Tiểu Khởi, không được, đừng có quậy nữa, em tránh xa anh ra một chút.” Sau này trên giường anh cũng thường nói như vậy.

Văn đời thường, là một câu chuyện trúc mã ở cùng nhau từ nhỏ đến lớn, cùng nhau trưởng thành, ở bên nhau thì ồn ào, xa nhau thì nhớ nhung, hiểu rõ mọi tính khí và sở thích của đối phương, theo thói quen giúp đối phương mặc áo khoác, vuốt tóc, chỉ cần một ánh mắt đã hiểu ý nhau.

Thỉnh thoảng cũng cãi vã, cũng chiến tranh lạnh, không chịu để ý đến đối phương.

Đến khi phụ huynh hai bên gặp mặt, hai người lại ngồi chung một bàn, ngượng ngùng ngồi cạnh nhau, cuối cùng vẫn nhịn không được giúp đối phương bóc vỏ, gỡ xương cá, bỏ vào bát, ăn cơm xong vẫn ôm nhau ngủ giống như hồi nhỏ.

Sau này, trúc mã cuối cùng cũng ở bên nhau, không gọi anh trai nữa mà gọi là vợ.

Lục Khởi Phồn x Chu Tri Mông

Niên hạ sói con chiếm hữu dục mạnh mẽ công x anh trai dịu dàng đáng yêu thụ, hỗ sủng

Một câu giới thiệu vắn tắt: Sói dữ x Cục cưng

Lập ý: Đối xử dịu dàng với cuộc sống, tình yêu có thể chữa lành tất cả.

Thập Niên 90: Nhờ Khả Năng Đọc Suy Nghĩ Cô Trở Thành Thần Thám

Ngôn Tình, Đô Thị, Huyền Huyễn, Linh Dị, Quân Sự, Trinh Thám, Dị Năng, Quan Trường, Nữ Cường, Hài Hước, Điền Văn, Khác, Sủng

Hồ Lục Nguyệt

Năm 1991, Triệu Hướng Vãn thi đỗ vào Đại học Công an tỉnh Hồ Nam.

Tiếng gõ cửa lúc nửa đêm đã cuốn cô vào một câu chuyện gia đình đầy máu chó.

Con gái nuôi 11 tuổi tên là Mai Mai đã làm em gái bị lạc mất.

Người mẹ gần như suy sụp: “Con nói đi! Con đã vứt em ở đâu?”

Mai Mai khóc lóc thảm thiết: “Con không cố ý, con không nhớ.”

Tất cả mọi người đều khuyên: “Mai Mai vẫn còn là một đứa trẻ, đừng ép nó.”

Nhưng Triệu Hướng Vãn lại tỉnh táo: “Nó đang nói dối.”

Những người tham gia giúp tìm lại đứa trẻ bị lạc đều thán phục: “Nhận biết lời nói dối thông qua biểu hiện và hành vi? Cô thật lợi hại!”

Chỉ có Triệu Hướng Vãn biết, cô có khả năng đọc suy nghĩ.

Nhờ khả năng đọc được suy nghĩ này, cô có thể xác định được thủ phạm thông qua biểu hiện và hành vi của họ. Triệu Hướng Vãn từng tham gia vào nhiều vụ án hình sự lớn: Vụ án xác chết không đầu, vụ án đầu độc trong trường học, vụ án giấu người trong vali...

Thành viên tổ trọng án: “Tuyệt vời! Một ngày phá được những hai vụ án lớn.”

Đội trưởng đội hình sự: “Kẻ phạm tội xảo quyệt đến mấy cũng không thoát khỏi đôi mắt của cô ấy.”

Họa sĩ thiên tài: “Tôi là họa sĩ chân dung hình sự riêng của cô ấy.”

Người giàu nhất tỉnh Hồ Nam: “Cô ấy là ân nhân cứu mạng của tôi.”

Tập đoàn Quý thị có ngành nghề kinh doanh trên toàn cầu: “Cô ấy mới là người đứng đầu của chúng tôi.”

Chuyên gia hình sự hàng đầu Trung Quốc, thám tử đọc suy nghĩ, khắc tinh của các vụ án bí ẩn... Đối mặt với vô số lời khen ngợi, Triệu Hướng Vãn trầm lặng, mỉm cười không nói.

Thiện hữu thiện lai, ác giả ác báo.

Có khả năng đọc suy nghĩ trong tay, kẻ ác không thể trốn thoát, tôi sẽ đòi lại công lý cho những người lương thiện.

Ăn Cơm Mềm Không - Từ Liễm

Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng

Từ Liễm

Công ty của bố sắp phá sản, Lâm Thiên Vận bị ép kết hôn thương mại.
Người chồng mới cưới của cô đưa ra ba điều kiện: ngủ riêng, không được chạm vào anh, không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của anh. Nhiệm vụ của cô là đóng vai một người vợ xinh đẹp, đổi lại anh sẽ cấp cho cô 200.000 tiền tiêu vặt hàng tháng, với điều kiện cô phải chấp nhận việc anh thường xuyên vắng nhà.
Lâm Thiên Vận mừng rỡ khôn xiết.
Chồng cô vướng vào tin đồn tình ái với nữ trợ lý, cô không những không làm ầm ĩ, mà còn chọn một chiếc vòng tay đính kim cương anh tặng để tặng lại cho nữ trợ lý, giúp anh xoa dịu cảm xúc của cô gái nhỏ.
Chồng cô và nữ bạn học cũ bàn công việc vào đêm khuya ở khách sạn, Lâm Thiên Vận hiểu ý, chu đáo mua bao cao su gửi đến phòng khách sạn cho anh.
Không lâu sau, công ty của bố cô được cứu sống khỏi khoản thua lỗ 8 tỷ nhờ đơn đặt hàng của Hứa Ứng Quý, Lâm Thiên Vận cũng tích góp đủ tiền.
Cô gọi điện cho bạn trai qua mạng trước đây: “Cục cưng, chị lại có tiền rồi, em có muốn ăn cơm mềm không?”
Đầu dây bên kia, giọng nói lạnh nhạt của chú cún con vang lên: “Chồng em có biết không?”
Lâm Thiên Vận: ???
Chú cún con ngoãn ngoãn yêu cô đến chết đi sống lại ấy, hóa ra lại là tảng băng trôi Hứa Ứng Quý!!

Tối hôm đó, Hứa Ứng Quý ghé sát vào tai cô, vẻ mặt không cảm xúc dùng giọng trầm thấp nói: “Thích như vậy sao? Chị yêu.”
Đúng đúng đúng, chính là như vậy.
Lâm Thiên Vận gào khóc điên cuồng.
[Nam ngoài đời lạnh lùng cao ngạo, trên mạng giả nai x Nữ ngoài đời cao quý tao nhã, trên mạng nữ lưu manh]
* Vụ tin đồn tình ái chỉ là hiểu lầm, nữ chính là người dàn dựng còn nam chính là một con cáo già đầy mưu mô.
*Song khiết, gọi chị chỉ là tình thú, không phải tình chị em~

Blowing In The Wind/Lời Thì Thầm Trong Gió

Đô Thị, Đam Mỹ, Khác

Tần Tam Kiến

Tên gốc: Cũng vậy — 彼此彼此

Tác giả: Tần Tam Kiến

Thể loại: Hiện đại, chững chạc bác sĩ công x tâm tư mẫn cảm họa sĩ thụ, bạn tình biến tình nhân, gương vỡ lại lành.

Edit: Hướng Nhật Quỳ

Văn án:

Khuất Ý Hành đã mười lăm năm không liên lạc với bạn học cũ, bất ngờ gặp lại Diêu Trạm khi đến tham dự tang lễ.

Mười lăm năm trước, hai người còn rất non nớt, họ cùng trốn trong các góc phòng bóng bàn và phòng tập thể dục để làm mấy chuyện không thể tiết lộ.

Trong mười lăm năm ấy, Khuất Ý Hành đã nhớ Diêu Trạm tổng cộng ba lần, hôm nay là lần thứ tư.

“Tôi vẫn luôn không rõ rốt cuộc mối quan hệ giữa hai ta là gì.”

Khuất Ý Hành chỉ cười: “Tôi cũng vậy.”

Bạn cũ gặp lại thành bạn tình, dây dưa lại thành chân ái.

Bác sĩ công x họa sĩ thụ

Tình yêu là một thứ hay ho, tới ngoài ba mươi cũng không lỗ.

Cảnh báo: (Có thể) công thụ trong truyện đều không phải lần đầu của nhau. Tuy tác giả không nói, nhưng qua vài đoạn được nhắc đến trong truyện thì thụ từng có hai mối tình thời Đại học, công cũng từng nói do trước đó mình quá bận rộn công việc nên đã lâu không tìm bạn giường, tất nhiên những đoạn trên chỉ được nhắc sơ qua nên mọi người cứ yên tâm!

Pháo Hoa Ngày Đông - Mẫn Nhiên

Đô Thị, Bách Hợp, Khác

Mẫn Nhiên

[Giới thiệu]

Chúng ta yêu nhau một đời,

Cho đến khi nhắm mắt xuôi tay.

*

Tên truyện: Pháo hoa ngày đông.

Thể loại: Niên hạ, hiện đại, yêu sâu sắc, nhân duyên tình cờ gặp gỡ.

+ Du học sinh nghèo x Chị đẹp dịu dàng.

+ Hơn kém nhau 7 tuổi.

Nhân vật chính: Thẩm Luyện, Trịnh Đinh Vũ.

Nàng – Trịnh Đinh Vũ (郑汀雨 – Zheng Tingyu)

Cô –  Thẩm Luyện (沈楝 – Shen Lian [liàn])

Tóm tắt: Em cũng rất vui vì được gặp chị, Trịnh Đinh Vũ.

Quan niệm: Đời là hư vô, nhưng tình yêu có thể là vĩnh hằng.

Editor: Eirlys.

Trò Chơi Đuổi Bắt - Yểu Yểu Nhất Ngôn

Đam Mỹ, Sủng

Yểu Yểu Nhất Ngôn

Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, tình yêu độc nhất, đơn phương thầm mến, ngọt ngào, thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng, thuần khiết, HE.

⚝ Mặt dày theo đuổi thiếu gia lạnh lùng.

⚝ Bối cảnh: Cấp 3 + Đại học.

⚝ Nhân vật: Vai chính: Lục Chiếu Thâm, Hứa Tinh Triết | Vai phụ: …

Giới thiệu vắn tắt: Nhật ký làm chó liếm của Hứa Tinh Triết.

 Văn án:

Ngày X tháng X năm 202X

“Ngày thứ 707 thích Lục Chiếu Thâm, cậu ấy vẫn chưa nói thích mình, nhưng cũng không sao, mình vẫn có thể kiên trì được, cũng hy vọng Lục Chiếu Thâm biết nắm bắt thời gian.”

Làm Thế Nào Để Tránh Xa Nhân Vật Chính Vạn Nhân Mê

Tiên Hiệp, Đam Mỹ, Xuyên Không, Cổ Đại, Khác

Thiếp Tại Sơn Dương

Tên gốc: Đẳng đãi chủ giác đích nhật tử [ xuyên thư ]

Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương

Edit: Nhật Mộ Hương Quan

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Tu chân, Xuyên việt, Xuyên thư, Cường cường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1v1

Giới thiệu

Xuyên vào quyển tiểu thuyết đam mỹ np, trở thành thành viên trong hậu cung khổng lồ của nhân vật thụ chính, Lâm Kỳ tỏ vẻ này cảm giác này còn cay hơn ăn ớt.

Vì bảo vệ phẩm giá của trai thẳng, y thề chết tránh xa nhân vật thụ chính.

Nhưng mà, duyên phận tuyệt không thể tả.

.........

Đứng đắn tu chân văn, 1V1!

Cp: Ngoài nóng trong lạnh, táng tâm bệnh cuồng (phát rồ) công X chính khí lẫm liệt thâm quỹ thẳng nam thụ.

Tag: Cường cường, yêu sâu sắc xuyên qua thời không.

Ngược Gió Lên Đỉnh Hương Sơn

Ngôn Tình, Đô Thị, Khác, Sủng

Ứng Vũ Trúc

【 Gương vỡ lại lành / Chênh lệch tuổi tác / Đại lão giới quý tộc ở Úc vs Nữ sinh viên độc lập, tỉnh táo 】

Ai cũng biết Lan Trạc Phong có một “bạch nguyệt quang” trong lòng. Anh nâng niu, chiều chuộng, cưng chiều cô như báu vật suốt ba năm, để rồi đến lúc tốt nghiệp,con chim hoàng yến ấy lại thẳng tay đạp anh ra khỏi cuộc đời cô.

Không một ai dám nhắc đến tên cô trước mặt anh.

Cho đến một ngày, cô lại một lần nữa xuất hiện ở Hương Sơn.

Lần đầu Mạnh Tầm gặp lại Lan Trạc Phong là vào năm nhất đại học, khi cô tình cờ bước chân vào hội sở Uy Thế

Nhìn từ xa, người đàn ông ngồi trên sofa da màu đen, hai chân bắt chéo đầy tự phụ, đôi mắt hẹp dài nhìn người đối diện. Những ngón tay thon dài kẹp lấy lá bài, nhẹ nhàng đặt xuống bàn rồi lật ra ba lá K. Anh thản nhiên như gió thoảng mây bay, không chút nể nang mà nói: “Tôi không định chứng minh điều gì, nhưng cậu chơi dở thật đấy.”

Ngông cuồng kiêu ngạo, không coi ai ra gì, đó là ấn tượng đầu tiên của Mạnh Tầm về anh.

Bạn thân cô nói: “Anh ta ở Hương Sơn có máu mặt lắm, ai cũng gọi là Tam thiếu.”

Anh là Tam thiếu được người người ở Hương Sơn kính trọng, một kẻ phóng đãng không ai có thể trói buộc.

Cô chỉ là một người bình thường giữa muôn vàn sinh viên Đại học A,trầm tĩnh, độc lập.

Hai người, một người như mây trên trời cao, một người như bùn đất dưới chân

Cô cứ ngỡ họ sẽ không bao giờ có bất kỳ giao điểm nào, nhưng cô không ngờ hai người lại ở bên nhau.

Càng không ngờ rằng, trong mối quan hệ này, cô lại là người chiếm thế chủ động, là người đã thẳng thừng vứt bỏ Lan Trạc Phong.

Gặp lại Lan Trạc Phong, là khi cô phải đi công tác Macao vì yêu cầu công việc của công ty.

Những ngày không có cô, Lan Trạc Phong vẫn sống một cuộc đời hô mưa gọi gió, khí phách ngút trời, vẫn là vị Lan gia khiến người người vừa kính ngưỡng vừa sợ hãi.

Cô nghĩ, anh đã sớm quên cô rồi.

Cho đến khi, một đêm trên du thuyền, người đàn ông ngạo mạn đó lại không kiềm chế nổi cảm xúc, ép cô vào góc thuyền, giọng khàn khàn đầy đau khổ: “Ba năm qua, rốt cuộc em đã từng yêu tôi chưa.”

“Chưa từng,” 

Cô cười nhẹ, nhưng trong mắt không có một tia ý cười: “Sòng bạc sinh ra kẻ điên, tình trường tạo ra kẻ ngốc. Tam thiếu, anh điên hay là ngốc vậy?”

Lan Trạc Phong đỏ mắt, giọng run run, gần như cầu xin:

“Nói đi… em đã từng yêu tôi… chỉ một lần thôi cũng được.”

Sau này, tại một đỉnh núi ở Hương Sơn, Lan Trạc Phong đã bỏ ra một số vốn khổng lồ để tạo ra một vương quốc chỉ thuộc về Mạnh Tầm, đặt tên là: —— Hương Sơn Tầm Phong.

Có người hỏi Lan Trạc Phong làm vậy có đáng không.

Lúc ấy anh chỉ cười nhẹ, nhìn Mạnh Tầm đang đi về phía mình ở đằng xa, ánh mắt ôn hòa, giọng điệu trầm ấm nói: “Mạnh Tầm từng nói cô ấy là người cô độc, trên đời không có gì tồn tại vĩnh viễn. Nhưng tôi muốn ở bên cô ấy và nói cho cô ấy biết—tình yêu của tôi, là điều duy nhất sẽ còn mãi. Tôi muốn xây cho cô ấy một vương quốc, nơi cô ấy mãi mãi là nữ hoàng.”

Thiếu Gia Và Ta - Đỗ Đỗ

Ngôn Tình, Quan Trường, Nữ Cường, Hài Hước, Cổ Đại, Sủng

Đỗ Đỗ

Ta là nha đầu được thiếu gia coi trọng nhất.

Không có lý do nào khác ngoài việc thiếu gia tuyệt vọng vì những người khác đều bỏ chạy.

Ta cười nhạo sự thiển cận của bọn họ, một người đẹp trai như vậy mà có thể làm chồng thì tốt quá.

Thử Xem - Mộc Chi Hướng Bắc

Đô Thị, Đam Mỹ, Sủng

Mộc Chi Hướng Bắc

Ngày đầu tiên đặt chân đến thành phố Lạc Ba với tư cách bác sĩ tình nguyện, Khương Thanh Diễn nhận được tin bạn trai mình ngoại tình.

Trong một nhà nghỉ địa phương có phong cách bài trí đặc biệt, Khương Thanh Diễn uống nửa ly rượu, đôi mắt dài hẹp khẽ nheo lại, chăm chú nhìn ông chủ có mái tóc húi cua với đường nét cứng rắn trước mặt, chẳng thèm bận tâm mà cởi áo khoác xuống:

“Anh đẹp trai, thử xem?”

Ông chủ chẳng mảy may dao động, tiện tay nhét vào tay anh một bình oxy:

“Cậu bị phản ứng cao nguyên rồi.”

Tại khoa nhi của bệnh viện, Khương Thanh Diễn vừa bước vào cửa đã trông thấy ông chủ lạnh lùng mà anh thầm mong cả đời sẽ không gặp lại đang cúi đầu nhìn Bùi Đóa Đóa trên giường bệnh, cậu nhóc khóc lóc om sòm, sống chết không chịu tiêm. Hắn tựa vào bên cạnh, nhướng mày:

“Không tiêm? Thử xem?”

Một người là ông chủ nhà nghỉ vừa ngầu vừa đẹp trai, một người là bác sĩ tình nguyện phóng khoáng tùy ý, tưởng chừng chẳng có điểm chung nào, vậy mà một ngày nọ, Bùi Đoá Đoá lén nhìn qua khe cửa, thấy ba mình ép chú Khương vào tường, thấp giọng hỏi:

“Không phải nói thử xem sao?”

CP: Bùi Sâm X Khương Thanh Diễn

Ông chủ nhà nghỉ vừa ngầu vừa đẹp trai công X Bác sĩ tình nguyện phóng khoáng tùy ý thụ

P.S: Tất nhiên đứa bé không phải con ruột!

Tag: Cường cường, ngọt sủng, HE

 

Mùi Vị Của Nỗi Nhớ Xuyên Qua Tầng Mây

Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng

Như Thị Phi Nghênh

Văn án:
Nữ chính của câu chuyện này rất thích ngắm nhìn những người giỏi xung quanh, đặc biệt là nam chính lạnh lùng như núi băng – bởi vì nam chính là một "biến thái" theo nghĩa đặc biệt (có thể nói nữ chính khá rảnh rỗi và vô vị).
Truyện khá dài dòng, tiết tấu chậm, nhiều đoạn dàn trải, tiến triển siêu chậm (có thể gọi là truyện ghi chép theo dòng sự kiện thường ngày).
Một nhóm học sinh cấp ba, một câu chuyện đầy yêu thương, tuổi trẻ và sự trưởng thành song hành, tình bạn và niềm vui cùng tồn tại.
Tag nội dung: Tuổi hoa niên, tình cảm đơn phương kiên định, thiên chi kiêu tử, chính kịch
Nhân vật chính: Cơ Phi Nghênh vs Trình Thích
Vai phụ: Cố Chính Vũ, Chu Vân Kỳ, Diêu Gia Tuấn, Lê Mặc, Nguyễn Thừa Hạo, Dư Thanh Tuyền
Khác: Bối cảnh học đường, cấp ba, các kỳ thi học thuật

Một câu tóm tắt:
Trên tầng mây là nỗi nhớ nhung.

Chủ đề chính:
Tuổi trẻ – trưởng thành – tình cảm – đam mê học thuật.

Bệnh Tiểu Thư - Bá Chính

Đam Mỹ, Khác, Sủng

Bá Chính

Nghê Tuyết sinh ra trong một gia đình giàu có, ngoại hình đẹp đẽ, từ nhỏ đã được nuông chiều nên sinh ra đủ thói h/ư t/ậ/t x/ấ/u.
Cậu không uống nước quá nóng hay quá lạnh, chỉ ăn trái cây đã được gọt vỏ và cắt sẵn, quần áo hay giày dép gì cũng không mặc quá ba lần.
Cuộc sống của cậu cứ tiếp diễn như thế cho đến khi tốt nghiệp cấp ba, bố mẹ bị bắt vào t/ù, và mọi thứ đảo lộn hoàn toàn.
Sau khi gia cảnh sa sút, không ngờ cậu lại được người bạn cùng lớp, kẻ mà cậu từng khinh thường nhất, nhặt về nhà.
Đó là Tưởng Đông Hà, người có ngoại hình tuấn lãng, tính cách chính trực, từ nhỏ đến lớn luôn làm lớp trưởng, nhưng lại chẳng hề ưa gì Nghê Tuyết.
Cậu ta không mặc đồng phục, không làm trực nhật, luôn tỏ ra phớt lờ kỷ luật và còn khinh thường người xuất thân từ gia đình khó khăn như Tưởng Đông Hà.
Tưởng Đông Hà nghĩ, người như Nghê Tuyết phải được dạy dỗ đàng hoàng, sớm muộn gì cũng có ngày mình sẽ chỉnh đốn cậu ta.
Cuối cùng, cơ hội đó đã đến.
Ngày đầu tiên khi theo Tưởng Đông Hà về căn phòng thuê, Nghê Tuyết nằm trằn trọc trên ghế sofa, không tài nào ngủ được.
Tưởng Đông Hà: Ở không quen thì ra ngoài.
Ngày hôm sau, khi nhìn thấy những chiếc bàn ghế d/ơ b/ẩ/n, dính đầy dầu mỡ ở quán ven đường, Nghê Tuyết định nói gì đó nhưng lại thôi.
Tưởng Đông Hà: Thích thì ăn, không ai ép.
Đến ngày thứ ba, lần đầu tiên Nghê Tuyết cầm lấy chổi và cây lau nhà, cậu cảm thấy lòng mình như c/h/ế/t đi một nửa.
Tưởng Đông Hà: Có b/ệ/n/h tiểu thư thì lo mà chữa sớm đi.
Nhưng thời gian dần trôi, Nghê Tuyết dần nhận thấy có gì đó sai sai.
Cậu bắt đầu chú ý đến yết hầu của Tưởng Đông Hà khi hắn nói chuyện, để ý đến giọt mồ hôi lăn trên cổ hắn sau mỗi lần vận động, và cơ bụng săn chắc ẩn hiện sau lớp áo thun kia.
Chỉ có điều, Tưởng Đông Hà dường như không hề nhận ra.
Nếu từ đầu mục đích của Tưởng Đông Hà là chỉnh đốn cậu, thì có lẽ hắn đã thành công rồi đấy.
Nghê Tuyết thầm nghĩ như vậy.
Trời Đất! Diễn Viên Vô Danh Nhà Ai Vừa Lên Sân Khấu Đã Hôn Vai Ác Chó Điên

Đô Thị, Đam Mỹ, Xuyên Không, Sủng

Sơn Hữu Mang Đình

Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Xuyên thư, Giới giải trí, Thương chiến, Chủ thụ, Pháo hôi, Nhiều CP, 1x1, HE

CP chính: Chó điên tàn nhẫn sủng thê công x Mười hạng toàn năng yêu nghiệt thụ

Văn án

Thẩm Liên là nghệ sĩ nổi tiếng bậc nhất làng giải trí, vừa mở mắt đã biến trở về diễn viên tuyến ba mươi tám mờ nhạt đến không thể mờ nhạt hơn, còn là loại cầm trúng kịch bản tế trời, phá hoại tình cảm của công thụ chính nữa.

Thẩm Liên ngỏ ý: Đợi tôi xem thử chuyện này là thế nào đã.

Không xem không sao, vừa xem Thẩm Liên đã không thể dời mắt đi nơi khác được.

Sở Dịch Lan, vai ác lớn nhất trong sách, nghe đồn bị hủy hoại gương mặt lại đúng lúc này cầm một ly rượu đổ từ trên đầu y xuống.

Thẩm Liên mím môi, nhìn chằm chằm người đàn ông, thầm nghĩ thoải mái.

"Làm nhiều chuyện như vậy có hối hận không?" Sở Dịch Lan lạnh giọng.

"Không hối hận." Đôi mắt Thẩm Liên nghiêm túc lại nóng bỏng: "Chỉ có như vậy mới khiến anh nhìn về phía em."

Mọi người: "?"

Công chính: "???"

Sở Dịch Lan: "..."

Cậu làm xáo trộn toàn bộ tiết tấu của tôi.

Thẩm Liên được giao vai diễn là nơi trút giận của mọi người tham gia một chương trình tạp kỹ, lại tỏ ra thành thạo, mười hạng toàn năng, làm mọi người khiếp sợ. Những lúc rảnh rỗi còn có thể mua hoa tặng Sở Dịch Lan, còn kèm theo những lời âu yếm cũ rích.

Sở Dịch Lan không thể nhịn được nữa: "Cậu nhìn cho kỹ, còn thích không?"

Thẩm Liên không nói lời nào, hôn lên vết sẹo trên mặt người đàn ông.

Sau đó, Sở gia khiến người ta nghe tên đã sợ vỡ mật lại sống thành dáng vẻ thê nô.

Sở Dịch Lan: Rất thơm!

Thập Niên 70, Những Năm Tháng Hạnh Phúc

Ngôn Tình, Sủng

Mi Nhãn Khiển Quyển

Trong nhà anh em họ đông đảo, nhà mình hai anh trai đều đi bộ đội, tuổi thơ sung túc cuộc sống phát triển không ngừng.

Một hôm, anh hai ở binh đoàn xây dựng gửi cho Cố Khanh Khanh một phong thơ, ngoài tiền trợ cấp, phiếu gạo, phiếu vải, vân vân còn có cả một tấm ảnh chụp.

Người đàn ông mặc quân phục, mày kiếm mắt sáng, diện mạo quăn tám con phố, cả anh cả phi công ở không quân cũng không bằng.

Cố Khanh Khanh lập tức quyết định, thăm người thân!! Đi binh đoàn!! Cần thiết kết hôn!!!

Sống Lại Một Đời Thay Đổi Vận Mệnh

Ngôn Tình, Trọng Sinh, Điền Văn, Cổ Đại, Khác

Khuyết Danh

Đích nữ Cù Cẩm của Tây Bình hầu phủ, từ nhỏ được nuông chiều, từng được nuông chiều quá mức. Nàng bất chấp người nhà phản đối, cố ý muốn gả cho một vị tiến sĩ xuất thân hàn môn, vốn tưởng rằng hai người từ nay về sau sẽ được như sen nở rễ, cánh cùng bay. Ai ngờ nàng chỉ là một quân cờ để hắn ta leo lên quyền quý, từ đó về sau hắn ta một đường thăng chức, nạp quý thiếp, hãm hại phụ huynh nàng vào tù, mà nàng cuối cùng ôm hận mà chết.

Cù Cẩm sống lại một đời chỉ muốn báo thù rửa hận, sau đó nhàn nhã sống qua ngày tháng, lại bị hoàng đế ban một tờ hôn thư, tứ hôn cho đương kim thái tử Tiêu Trình. Tiêu Trình này chẳng phải là bạo quân sát phạt quả quyết, kiệt ngạo bất kham kiếp trước sao? Cù Cẩm kinh ngạc? Kiếp trước cũng không có việc tứ hôn này?

Kiếp trước, Tiêu Trình nghe tin nàng chết, tim của hắn như bị móc rỗng, sau đó hắn đích thân hạ chỉ xử tử tên phụ lòng kia, lại đặc xá người nhà của nàng, chỉ là nữ tử này đã trở thành tiếc nuối vĩnh viễn trong lòng hắn. Đời này Tiêu Trình quyết định sẽ tiên hạ thủ vi cường, hắn nhìn qua hai mắt trong suốt của nàng, đè nén cảm xúc bốc lên đáy lòng, nói: "Bất kể sau này địa vị của nàng ở trên đời này là như thế nào, thì địa vị của nàng trong lòng ta vĩnh viễn sẽ không thay đổi."

Ảnh Hậu Pháo Hôi Chỉ Muốn Giải Nghệ

Ngôn Tình, Đô Thị, Nữ Cường, Hài Hước, Sủng, Hệ Thống

Mộc Mộc Miêu

Đang mải mê kiếm tiền, ngày nhận giải Ảnh hậu, Cố Tây Khê còn đang tính toán đến mức cát-xê sắp tăng vọt thì lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết về giới giải trí, trở thành nữ phụ pháo hôi tai tiếng, bị mọi người tránh như tránh tà, còn bị trói định với một hệ thống pháo hôi.

Hệ thống nói với cô: Cô phải đóng vai nữ phụ pháo hôi này, đạt được thành tích không có người hâm mộ nào, rồi rút khỏi giới giải trí.

Cố Tây Khê mê tiền như mạng: Ngươi mơ đẹp quá!

Hệ thống: Tôi cho cô một trăm tỷ.

Cố Tây Khê: Vâng, thưa hệ thống baba.

Mang theo mục đích rút khỏi giới giải trí, Cố Tây Khê hoàn toàn buông thả bản thân.

Trong chương trình hẹn hò, người khác hát hò nhảy múa khoe tài năng, cô thì tay không bẻ gạch.

Đọc bình luận của anti-fan, những ngôi sao khác bị chửi đến phát khóc, Cố Tây Khê lại chửi anti-fan đến phát khóc.

Anti-fan bình luận: Cố Tây Khê đúng là thân hình xe tăng, sao còn dám ra làm ngôi sao nữ?

Cố Tây Khê: Rác rưởi còn thành tinh được, bà đây làm ngôi sao nữ thì có gì mà không đúng chứ.

Trong chương trình tấu hài, Cố Tây Khê bị mọi người chế giễu là anti-fan nhiều, danh tiếng kém, ngoài mặt mũi và vóc dáng thì chẳng có gì.

Cố Tây Khê nói: Không khéo thật chứ? Anti-fan của tôi bảo tôi xấu xí, vóc dáng kém, các người có muốn đánh nhau với anti-fan của tôi không?

Sau một thời gian buông thả bản thân.

Cố Tây Khê hỏi hệ thống: Người hâm mộ của tôi chạy hết rồi chứ? Có thể lấy tiền rút khỏi giới giải trí chưa?

Hệ thống: [Tây Khê cố lên! Mẹ sẽ bình chọn cho con!]

Cố Tây Khê: ???

Cô lại nhìn vào nhóm anti-fan của mình.

Từng anti-fan lần lượt chuyển từ hắc sang hâm mộ, tranh nhau chỉnh sửa ảnh cho cô, giúp cô đăng lên quảng trường.

Cô tự chửi mình một câu, còn bị đá ra khỏi nhóm.

Người quản lý còn mang đến "Tin dữ": Tây Khê, cô giỏi lắm, cô được đề cử giải Nữ chính xuất sắc nhất của giải Kim Tượng năm nay rồi, các thương hiệu xa xỉ đã gửi hợp đồng muốn hợp tác với cô đấy!!

Cố Tây Khê: Tôi có bỏ lỡ tình tiết nào không nhỉ ???