Truyện đã hoàn thiện

Đã Yêu Nhau Như Thế - Hà Cam Lam

Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng

Hà Cam Lam

Lâm Chất chưa bao giờ oán hận người đàn ông tên là Nhiếp Chính Quân ấy đã cắt đứt hết mọi đường lui của cô.

Bởi ngay từ khi mới năm tuổi, sau khi bị đưa vào cánh cổng nhà họ Nhiếp thì cô đã biết, người đàn ông cao cao tại thượng ấy, dù có thế nào thì……. cô cũng khó lòng kháng cự nổi.

Warning từ editor: 

Đây là một bộ trâu già gặm cỏ non chính hiệu, nam chính đã có con trai, từng trải và trưởng thành rất nhiều. Bạn nào gu sạch song sử thì đừng nhảy hố nhé. (Bộ này edior làm chủ yếu là vì nam chính hợp gu tuii 100% thôi đóoo, ai cùng gu nhảy cùng tui cho vui nhaaa)

Thập Niên 70: Quân Thiếu Mặt Lạnh Hàng Đêm Đều Giặt Ga Giường

Ngôn Tình, Xuyên Không, Điền Văn, Sủng

Hướng Sinh Hoạt Đê Đầu

Trên chuyến tàu về quê nghỉ phép, Lục Tiến Dương bất ngờ gặp một cô gái bị người ta hạ dược mưu toan lừa bán.

Nữ nhân kia dung mạo tuyệt diễm, ánh mắt ngấn lệ, mềm mại như nước, ôm chặt lấy eo anh, giọng run rẩy gọi một câu:

“Lão công, cứu em…”

Sau khi giải cứu cô khỏi đám buôn người, anh tưởng chỉ là gặp thoáng qua, ai ngờ đêm nào cũng mộng thấy nàng.

Nữ nhân kiều diễm kia giống như một bóng ma trong tâm trí, khiến đội trưởng đại đội phi hành vốn luôn lạnh nhạt như anh, mỗi ngày đều âm thầm giặt chăn gối, y như bị trúng tà.

Cho đến một ngày, anh mới phát hiện...

Nữ nhân đó, cư nhiên lại là người mà anh luôn cố tránh mặt suốt bốn năm qua — dưỡng muội Ôn Ninh, người mà anh vẫn cho là hư vinh, toan tính trèo cao, lợi dụng thân phận Lục gia để gả vào nhà quyền quý.

Mà lúc này, cô gái đó đang đứng trong buổi xem mắt, gương mặt nghiêm túc, định nhờ người đàn ông khác gắn bó cả đời.

Lục Tiến Dương hoàn toàn phát điên!!!

Ôn Ninh xuyên thư, trở thành nữ phụ bị ghét bỏ trong một cuốn tiểu thuyết niên đại. Thân phận: dưỡng nữ Lục gia, từ nhỏ sống nương nhờ người khác, bị nam chính hiểu lầm là giả tạo, thích trèo cao, muốn gả vào quyền thế.

Trước khi cô kịp gọi cửa, Lục Tiến Dương đã dọn khỏi nhà chính, dọn thẳng vào ký túc xá của phi hành đại đội, tránh mặt cô như tránh tà.

Ôn Ninh hiểu rõ bản thân không được chào đón, cũng chẳng có ý làm phiền, càng không muốn dây dưa với vị dưỡng ca lạnh lùng ấy.

Cho đến khi cô bắt đầu đi xem mắt, định chọn một người đàn ông bình thường cùng sống quãng đời còn lại.

Trên đường từ chối đối tượng xem mắt, Lục Tiến Dương – người xưa nay luôn xa cách – đột nhiên chắn trước mặt cô, đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn khàn run nhẹ: “Ninh Ninh… Em nhìn anh một chút, được không?”

* Không beta nên sẽ gặp lỗi trong xưng hô

Lời Thì Thầm Của Cánh Diều

Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng

Chu Tiểu Đảo

Thể loại:  Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Cưới trước yêu sau , Cận thủy lâu đài

Văn án:

Sau sáu tháng thực tập, sắp trở thành nhân viên chính thức thì bị người có mối quan hệ chen chân, Trình Diên tuyệt vọng chặn tổng giám đốc lại, mạnh miệng nói: "Tôi muốn được nhận vào làm chính thức ở công ty của anh, anh có thể giúp tôi đi cửa sau không?"

Đối phương khinh thường nâng mắt lên, nhìn cô từ trên cao xuống rồi nói: "Điều kiện?"

Chàng trai mặc bộ vest cao cấp, dáng người cao thẳng, giọng điệu lạnh lùng.

Khiến Trình Diên nhớ tới ngày nhận giấy đăng ký kết hôn với anh, ánh mắt lạnh lùng của anh lúc đó giống hệt bây giờ.

Cô siết chặt tay thành nắm đấm, lấy hết can đảm, hỏi: "Nếu không, ly hôn có được không?"

Trì Nghiễn Hành: ".....Lần này tôi sẽ giúp cô vô điều kiện, nhưng sẽ không có lần sau."

-

Bị bố mẹ sắp đặt, Trình Diên kết hôn trong tình trạng mơ hồ khi chưa tốt nghiệp đại học.

Chồng cô đẹp trai, yêu thương và chiều chuộng cô. Bạn bè thường ghen tị và khen cô tốt số.

Nhưng chỉ có Trình Diên mới biết, cô và Trì Nghiễn Hành không thể cùng nhau đi hết con đường.

Anh xuất thân từ gia đình danh gia vọng tộc, tuổi còn trẻ đã ngồi vào vị trí tổng giám đốc, lạnh lùng cũng rất mạnh mẽ và quyết đoán.

Còn cô chỉ là một phiên dịch viên nhỏ bé chậm chạp và sợ xã hội.

Không lâu sau cô đưa ra thỏa thuận ly hôn rồi bay sang nước Anh ngay tối đó, không quay lại nữa.

Hai năm sau, Trình Diên trở thành một phiên dịch viên nổi tiếng trong ngành.

Cô càng ngày càng chín chắn, trưởng thành và tự tin xử lý mọi việc dễ dàng hơn.

Ngày hôm đó, tuyết rơi dày ở Manchester, sếp vô cùng lo lắng tìm cô vì có một khách hàng lớn khó tính và ngang ngược, chỉ có cô mới có thể phiên dịch được.

Trình Diên vội vã bước vào phòng bao trong cơn gió tuyết, vừa vội vàng vừa lo lắng thì bỗng đối diện với một đôi mắt quen thuộc.

Cô sững sờ tại chỗ.

Trì Nghiễn Hành ngồi ở vị trí chính, nói bằng tiếng Trung mà chỉ hai người mới hiểu được.

"Tôi không đồng ý ly hôn, vậy nên bà Trì khi nào về nhà?"

-

【Vở kịch nhỏ】

Trong công ty lan truyền rằng cô thực tập sinh mới tới thật xui xẻo, bài ppt bị chê tơi tả, nên sếp mặt mày tối sầm gọi riêng cô vào văn phòng.

Mọi người đều xì xào thương hại, đoán xem liệu cô có phải khóc khi quay lại hay không.

Cho đến khi có nhân viên đến văn phòng tổng giám đốc giao tài liệu.

Cửa bị đẩy mở một khe hở nhỏ, Trì Nghiễn Hành ngồi trên ghế sofa, ôm chặt người vào vòng tay, rồi hôn đến ý loạn tình mê.

Trình Diên bị ép buộc phải tiếp nhận, tay của cô chống tay vào ngực anh, vội vàng ngăn lại: "Có người! Anh đừng…"

Nhân viên vừa mở cửa giống như bị sét đánh.

Trì Nghiễn Hành phớt lờ sự chống cự của cô, cười nghiêng đầu hôn tiếp: "Ra ngoài, đóng cửa lại, cảm ơn."

【Góc nhìn của nam chính】

Trì Nghiễn Hành trở về nước và miễn cưỡng gặp người vợ mới cưới ông nội sắp xếp cho anh.

Đột nhiên có việc, anh vội vàng đến công ty và bỏ mặc người đó một mình ở nhà suốt đêm.

Ngày hôm sau khi về nhà, Trì Nghiễn Hành mang theo một bản hợp đồng lạnh lùng, với vẻ kiêu ngạo và xa cách anh chuẩn bị tìm cô ký vào bản thỏa thuận hôn nhân hình thức.

Mở cửa ra, đối mặt với đôi mắt đỏ hoe vì khóc của Trình Diên.

Trì Nghiễn Hành: ……Tôi thật đáng chết.

*Chuyện đi cửa sau có ẩn tình, không phải thật sự đi cửa sau đâu nhé.

*风筝: con diều nghĩa Hán Việt là Phong Tranh. Phong Tranh là tên ở nhà của nữ chính Trình Diên.

Người Được Trấn Bắc Vương Nâng Niu Trong Tim

Đam Mỹ, Trọng Sinh, Cổ Đại, Sủng

Phượng Cửu U

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Chủ thụ , Cung đình hầu tước , Sảng văn , 1v1

Giới thiệu: 

Bỗng một ngày, tin đồn như cơn gió xuân lan khắp biên ải: Trấn Bắc Vương có người trong tim, được yêu thương cưng chiều đến mức nâng như trứng, hứng như hoa. Nói rằng người ấy xinh đẹp, giọng ngọt ngào, dáng mềm mại, tay trắng muốt, vừa nhìn đã biết là hồng nhan họa thủy, ai chọc tới thì chỉ có đường chết...

Đám binh sĩ nơi biên cương nghe vậy thì phì cười: Mấy người nghĩ nhiều quá rồi! Vương gia của bọn ta bao năm nay độc thân, thà cả đêm đi tuần mười cái lũy phòng thủ còn hơn là động lòng với một cô gái. Biết bao cô nương ở phương Bắc vì thế mà khóc hết nước mắt. Người nổi tiếng hung hãn như vậy, làm gì có chuyện có "bảo bối trong tim" chứ? Là đứa nào bày kế ly gián, muốn lừa chúng ta hả, ha ha ha!!!

Không bao lâu sau, trong đêm tối, xuất hiện một người bị Trấn Bắc Vương chặn lại, cậu cắn môi: "Em có phải chính là bảo bối trong tim ngài không?"

Trấn Bắc Vương với danh tiếng lạnh lùng tàn bạo, lại bất ngờ siết chặt bàn tay ai kia rồi kéo người ấy vào lòng. Trên mu bàn tay nhẹ nhàng rơi xuống một nụ hôn.

"Phải."

Em là bảo bối trong tim ta, cũng là mệnh của ta.

-

Tag: Cung đình – hầu tước, trọng sinh, ngọt ngào, sảng văn

Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Cố Đình, Hoắc Diễm ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác:

Một câu tóm tắt: Em tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút.

Kinh Cảng Hồi Âm - Vạn Lỵ Tháp

Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng

Vạn Lỵ Tháp

Văn án: 

Chênh lệch 7 tuổi/Cưới trước yêu sau/Nhà cũ bốc cháy (*)

Hồi còn nhỏ, Thi Họa được nhà họ Hạ ở Kinh Bắc nhận nuôi, cô ăn nhờ ở đậu, bị bắt nạt, bị trêu chọc, chỉ có thiếu gia nhỏ của nhà họ Hạ, Hạ Hành, bảo bọc cô.

Từ đó về sau, Hạ Hành có một cái đuôi nhỏ bám theo.

Thi Họa luôn nghĩ Hạ Hành yêu mình, mãi đến đêm trước ngày đính hôn, Hạ Hành ôm bạch nguyệt quang đang mắc bệnh nan y, nóng nảy nhìn cô: “Ông nội, Họa Họa thật sự chỉ là em gái của con thôi, đời này con sẽ không cưới ai ngoài Thanh Uyển!”

Đứng trước trò hề này, Thi Họa bật cười.

Nhưng ánh mắt của cô lướt qua Hạ Hành, nhìn về phía người đàn ông ngồi trên sofa cách đó không xa…đang hút xì gà.

Qua làn khói trắng, cô từ từ nhìn thấy góc mặt thâm trầm và tinh tế của anh.

Hạ Nghiên Đình —— người con trai thứ chín của gia tộc, tự phụ, kiêu ngạo, ra tay tàn nhẫn, là người cầm quyền thật sự của nhà họ Hạ.

Nghe đồn anh lạnh lùng, cấm dục, đời sống cá nhân vẫn luôn là một ẩn số.

Cô gái nhỏ dũng cảm như hồ ly lém lỉnh, đi đến trước mặt người đàn ông, tủi thân mếu máo: “Chú Chín… A Hành lại bắt nạt con.”

Cả căn phòng im lặng như tờ.

Hàng trăm ánh mắt đổ dồn về nơi đó, chỉ thấy người đàn ông bên này dập điếu xì gà, nhìn cô bằng ánh mắt thâm sâu khó dò.

Lâu thật lâu sau, anh vỗ vỗ đùi, “Đến đây, ngồi cùng chú Chín.”

2.

Mọi người đều nghĩ kế hoạch cậy thế Hạ Nghiên Đình của Thi Họa là phí công vô ích.

Mãi đến khi giới thượng lưu lan truyền tin đồn Hạ Nghiên Đình vung hàng trăm triệu để chế tác trang sức cao cấp, may đo váy cưới độc nhất vô nhị, thậm chí còn mua một lâu đài xa hoa tột độ.

Có người hỏi đến, người đàn ông này cũng hờ hững nói: “Chuẩn bị nhà tân hôn.”

Mà chấn động hơn nữa, nữ chính của đám cưới thế kỷ này…là Thi Họa.

Không ai biết, Hạ tiên sinh đã quen biết cô bé này từ hồi còn nhỏ, muốn chạm cũng không dám chạm, ngày đêm nhung nhớ… Cô là bé cưng mà anh giấu kín trong lòng suốt bao năm qua.

# Gả cho chú Chín

# Sau khi bị từ hôn, tôi có tất cả

# Chấn động! Nhà cũ lạnh lùng, cấm dục đã bốc cháy

[Ông trùm Kinh Cảng x Người đẹp biên tập viên]

Tiểu kịch trường:

Sau khi kết hôn, Thi Họa tìm thấy một xấp phong thư cũ dưới ngăn kéo trong phòng làm việc của chồng mình.

Giấy cũ ố vàng, anh trân trọng bảo quản.

Tổng cộng ba mươi sáu bức thư, là những lời hồi âm của cô cho người bạn qua thư, Rodolphus tiên sinh.

Đầu ngón tay của cô khẽ run rẩy, hơi thở nặng nề.

Ba năm ròng rã, từ Liên Cảng đến Kinh Bắc, anh là người bạn qua thư đã bầu bạn cùng cô trong hơn một ngàn ngày đêm đơn độc của cuộc đời.

“Thật lòng không biết, trong căn nhà ẩm ướt và nóng bức tại Liên Cảng năm đó, cô là ánh trăng soi sáng anh.”

(*) Càng lớn tuổi thì tình cảm càng mãnh liệt.

Nhân vật chính: Hạ Nghiên Đình x Thi Họa

Xuyên Thành Nàng Ngốc Bị Bán: Nàng Đổi Mệnh Cả Nhà Chồng

Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường, Điền Văn, Cổ Đại, Sủng

Nhược Vũ Sinh Hoa

Vu Xuân Miêu bất ngờ thiệt mạng vì rơi ngựa trong một cuộc thi cưỡi ngựa, linh hồn xuyên vào thân xác một cô nương ngốc nghếch.

Cô nương ấy bị chính cha ruột bán cho nhà họ Tề—một gia đình nghèo khó, mục đích là để sau này thay mẫu thân đã bệnh nặng mà chăm sóc ba huynh đệ trong nhà.

Nhà họ Tề đang lúc khốn đốn: không đủ cơm ăn, mẫu thân bệnh nặng, phụ thân qua đời vì tai nạn, trưởng tử lại gãy chân, chỉ còn hai tiểu đệ nhỏ tuổi nương tựa nhau.

Không có bàn tay vàng, Vu Xuân Miêu chỉ dựa vào kiến thức phổ thông mình có, một thân một mình xoay sở giữa tình cảnh bế tắc này. Nàng đào thuốc trên núi, nghiên cứu cây cỏ làm thuốc, rồi nghĩ ra cách làm thạch và trà sữa bán kiếm tiền.

May thay, nhà họ Tề tuy nghèo nhưng ai nấy đều thật thà, lương thiện. Cả nhà đồng lòng, lại thêm những ý tưởng mới mẻ của Vu Xuân Miêu, từng bước vượt qua khó khăn, cùng nhau làm nên cuộc sống khấm khá. 

Phùng Xuân - Hữu Mao Nhi

Hoàn thành 60,614
Phùng Xuân - Hữu Mao Nhi

Đô Thị, Bách Hợp, Khác

Hữu Mao Nhi

Tác phẩm: Phùng xuân (Mùa xuân gặp lại)
Tác giả: Hữu Mao Nhi
Editor: Katie
Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêu
Độ dài: 153 chương + phiên ngoại

Văn án

Sầm Khê chưa bao giờ ưa nổi An Đông. Mà An Đông cũng âm thầm chẳng có mấy thiện cảm với Sầm Khê.

Mười năm không gặp, tái ngộ trong buổi họp lớp. Ai ngờ sau một trận say rượu ngoài ý muốn, hai người lại vượt qua ranh giới vốn không nên phát sinh.

Sầm Khê mặc xong quần áo chỉnh tề, lạnh lùng nói: "Coi như chuyện này chưa từng xảy ra."

An Đông cũng tỏ vẻ đồng ý.

Nhưng rồi có một ngày, Sầm Khê bất ngờ xông vào nhà An Đông, mất khống chế mà chất vấn: "Sao cậu lại có thể đi xem mắt người khác?"

An Đông sửng sốt: "Không phải cậu từng nói...chúng ta chỉ làm bạn sao?"

--------

"Mình bám rễ nơi bờ sông, cậu cứ trôi về phương xa,

Cậu là dòng suối ngọt lành trong lòng mình, mình nguyện làm bến đỗ chờ cậu quay về."

---------
Nhân vật chính: An Đông, Sầm Khê
※ Kết thúc HE.

Tóm tắt:
Người thành thật × Người ngạo kiều khó chiều
An Đông (cô ấy) × Sầm Khê (cô)

Chủ đề: Trân trọng những điều giản dị trong đời.

Nuôi Cổ Trên Người Mỹ Nhân Bệnh Tật, Về Sau Hắn Hối Hận

Đam Mỹ, Cổ Đại, Ngược, Sủng

Nhan Song Tư

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Cẩu huyết , Chủ thụ , Cung đình hầu tước , 1v1 , Băng sơn , Cao lãnh chi hoa , Bệnh mỹ nhân , Hỏa táng tràng

Giới thiệu:

Vì cha nợ cờ bạc, Lâm Sơ bị bán vào thanh lâu.

Ngày đầu tiên tiếp khách, cậu đã lọt vào mắt xanh của Đoan Vương - Thẩm Thanh Yến - người quyền cao chức trọng, khí chất thanh lãnh xuất trần. Hắn bỏ tiền chuộc thân cho cậu, mang cậu về biệt viện trong Vương phủ.

Lâm Sơ mang tâm tình thấp thỏm lo sợ mà đến hầu hạ vị này, nhưng kết quả lại bị hung hăng cự tuyệt.

Lúc ấy cậu mới hiểu ra, hóa ra Đoan Vương chuộc cậu về không phải để cậu hầu hạ, mà muốn cậu dùng thân mình nuôi cổ, trở thành dược nhân.

Chỉ vì muốn cứu người trong lòng Đoan Vương.

Lâm Sơ nghe được thù lao hậu hĩnh, lập tức đồng ý.

Cậu cắn răng chịu đau, ngoan ngoãn nuốt cổ trùng. Cậu gắng gượng chịu khổ, ngoan ngoãn uống hết chén thuốc đưa tới mỗi tháng.

Dù mỗi lần nuốt cổ trùng, thân thể cậu đều suy kiệt thêm, cậu cũng chẳng bận tâm.

Không ai biết rằng, kỳ thực cậu vốn chẳng còn bao nhiêu thời gian. Chi bằng trước khi chết, cậu cố gắng lo liệu cho mẹ và muội muội có chút đường sống.

Thẩm Thanh Yến chưa từng gặp qua ai ngoan ngoãn như Lâm Sơ.

Muốn cậu làm gì, cậu sẽ làm nấy.

Rõ ràng bị ép nuốt cổ trùng đau đến mức sắp ngất, vậy mà vẫn cười nói: "Ta không sao."

Rõ ràng thân thể cậu yếu ớt, chỉ cần gió thổi qua cũng toát mồ hôi lạnh, nhưng trước mặt hắn lúc nào cũng gắng gượng tỏ ra mạnh mẽ.

Thẩm Thanh Yến vốn lạnh lùng vô tình, bỗng bắt đầu hối hận.

Hắn hối hận vì đã tìm Lâm Sơ làm người thí dược, hối hận vì bắt cậu nuôi cổ.

Hắn không đành lòng nhìn Lâm Sơ chịu khổ, chỉ muốn mỗi ngày để cậu được sống tốt.

Cái gọi là bằng hữu, cái gọi là tính mạng người khác, hắn chẳng muốn cứu nữa.

Dựa vào cái gì mà phải lấy sức khỏe của Lâm Sơ để đổi lấy sinh mạng kẻ khác?

Thẩm Thanh Yến không còn để Lâm Sơ tiếp tục nuôi cổ.

Nhưng hắn không biết, đã quá muộn rồi. Thân thể của Lâm Sơ sớm đã suy sụp.

Thái y chẩn đoán, Lâm Sơ chỉ còn chưa đầy một tháng để sống.

Thẩm Thanh Yến điên rồi.

"Không phải nói nuôi cổ sẽ không nguy đến tính mạng sao? Dựa vào cái gì các ngươi lại nói em ấy sẽ chết?!"

"Nếu là người khỏe mạnh nuôi cổ, nhiều lắm cũng chỉ dưỡng mấy năm là có thể hồi phục. Nhưng Lâm công tử vốn đã yếu sẵn, dù không nuôi cổ thì cũng chỉ sống được ba bốn năm. Giờ mỗi tháng lại phải nuốt cổ trùng, chẳng khác nào đeo bùa đòi mạng!"

Thẩm Thanh Yến ôm Lâm Sơ sắc mặt tái nhợt trong lòng, gương mặt hắn trở nên dữ tợn.

Dù là trời cao hay địa ngục, hắn cũng phải cứu Lâm Sơ.

☀️

Sau này, cả kinh thành đều biết, Đoan Vương điện hạ hết mực cưng chiều, sủng ái vị nam sủng được nuôi ở biệt viện kia.

Rồi về sau nữa, vị tiểu nam sủng ấy bất ngờ được phát hiện chính là đứa con bị ôm nhầm năm xưa của Hầu phủ Ninh Viễn.

Ngày cậu trở về Hầu phủ, từng món sính lễ, từng món hạ lễ trân quý từ Vương phủ được đưa thẳng đến cửa Hầu phủ.

Đó vừa là hạ lễ, cũng chính là sính lễ.

【Ngoan ngoãn đáng thương mỹ nhân bệnh tật thụ x Lãnh tâm lãnh tình, mạnh miệng mà thật ra hết mực sủng ái công】

☀️Song khiết, công không có bạch nguyệt quang.

☀️Truyện chua ngọt xen lẫn, cẩu huyết.

☀️Tag: cung đình – hầu tước – băng sơn, cao lãnh chi hoa – truy thê – hỏa táng tràng.

☀️Góc nhìn chính: Lâm Sơ, Thẩm Thanh Yến.

☀️Khác: Vừa chua vừa ngọt, cũng đầy cẩu huyết.

☀️Một câu tóm tắt: Chỉ là nuốt cổ thôi, vợ sao lại chết?

☀️Ý nghĩa: Tình yêu là định nghĩa vĩnh hằng.

Những Tên Cuồng Công Nổi Điên Khiến Tôi Không Thể Đăng Xuất Khỏi Trò Chơi

Đô Thị, Võng Du, Huyền Huyễn, Đam Mỹ, Xuyên Không, Trinh Thám, Dị Năng, Hài Hước, Ngược, Khác, Sủng, Hệ Thống

PPOYANSEORITAE

Tag: Bl - NP

---

"Trong khi bị trói bằng thiết bị hạn chế, bạn không thể đăng xuất khỏi trò chơi."

Lee Hyun, một BJ/streamer chuyên về game, gặp khó khăn trên con đường nổi tiếng. Để tìm kiếm một thị trường ngách ít cạnh tranh hơn, cậu quyết định thử sức với một trò chơi thực tế ảo thể loại BL.

Và thế là, cậu bước vào “Những chàng trai trở thành người lớn”, một game BL có độ khó cực cao. Ở đó, Lee Hyun đã lập được kỳ tích: nhận được lời tỏ tình từ cả bốn nhân vật công.

Sau khi đạt thành tích ấy, vì nhiều lý do, cậu quyết định từ bỏ trò chơi.

Năm năm sau, Lee Hyun quay lại đăng nhập game, mang theo chút mong đợi sẽ được chào đón.

Thế nhưng thay vào đó, cậu lại bị những nhân vật công đã hắc hóa bắt giữ và tệ hơn nữa, bị giam cầm trong game mà không thể đăng xuất ra ngoài...

Nụ Hôn Cuồng Nhiệt Mùa Hạ Cảng

Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng

Khúc Triều

Trùm tài chính khét tiếng ở Hồng Kông – Ứng Đạc, xưa nay nổi danh là kẻ tâm ngoan thủ lạt, ngoài miệng từ bi nhưng trong lòng như rắn độc.
Một cô gái câm có nhan sắc xuất chúng lại được anh ta đặc biệt ưu ái.
Đường Quán Kỳ tuy không thể nói, nhưng thông minh, dịu dàng và luôn ngoan ngoãn nghe lời.
Ứng Đạc vốn hiếm khi buông lỏng cảnh giác với người khác, nhưng với cô, quyền lực, tiền bạc, những biệt thự xa hoa… anh ta đều mặc cô muốn lấy gì thì lấy.
Thế nhưng, cô chưa bao giờ tham lam vật ngoài thân — thứ cô muốn, chỉ là chính con người anh ta.

Cho đến khi hôn lễ sắp diễn ra, Đường Quán Kỳ lại cầm tiền bỏ trốn.
Ứng Đạc mới nhận ra, từ đầu tới cuối, cô đều lừa dối anh ta. Đường Quán Kỳ chưa từng có chút tình cảm nào, tiếp cận anh ta chỉ vì tiền.
Kẻ lọc lõi, gian xảo và tàn nhẫn nhất trong giới tài chính lại bị một người phụ nữ đùa giỡn đến mức quay cuồng.
Anh ta chặn được cô ở một tiểu quốc châu Âu, Đường Quán Kỳ cứ ngỡ anh sẽ khiến cô sống không bằng chết.
Nhưng anh ta chỉ “tách” một tiếng, bật chiếc bật lửa bằng đồng nguyên chất, đốt tấm vé máy bay của cô. Ánh lửa rực cháy phản chiếu trong đôi mắt dài lạnh nhạt, những đường gân xanh trên tay anh ta căng chặt:
“Về nhà đi, anh coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.”
Đường Quán Kỳ tưởng mình nghe nhầm.
Ứng Đạc chưa từng nghĩ, anh ta sẽ gục ngã trước một người phụ nữ.
Còn Đường Quán Kỳ thì ngã càng sâu hơn — từ ngày hôm đó, cô chìm xuống chiếc giường trải thảm nhung trong biệt thự của anh, rồi chẳng thể đứng dậy nổi.
Cặp đôi: Kẻ giả nhân giả nghĩa ẩn mình trong bóng tối × Đại mỹ nhân thâm sâu khó đoán
Thân phận: Chuyên gia phân tích tài chính × Trùm tư bản

Lửa Hoang Câm Lặng - Toàn Nhị

Ngôn Tình, Đô Thị, Khác

Toàn Nhị

– [Nữ chính khiếm thính + mất khả năng nói + tuýp “ngoài trắng trong đen”]

– [Nam chính ngang tàng, bất cần lễ pháp + kiểu đàn ông thô kệch, cộc cằn]

Tóm tắt:

– Nữ chính vốn không phải người lương thiện, nam chính lại càng chẳng phải kẻ tốt lành.

– Đúng chuẩn thể loại cường thủ hào đoạt…

Ảnh Hậu Này Có Chút Phiền

Đô Thị, Bách Hợp, Trọng Sinh, Khác

Nhạn Quá Ngôn Ngân

Tác phẩm: Này ảnh hậu có chút phiền
Tác giả: Nhạn Quá Ngôn Ngân
Bản QT: azurenvb
Editor: SunKT9389
Thể loại truyện: Hiện đại - Giới giải trí - Trọng sinh - Báo thù ngược tra
Số chương: 153
Phiên ngoại: 5 chương
Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng

Nhân vật chính: Hạ Thanh Dạ, Niếp Trúc Ảnh.
Nhân vật phụ: Trọng Nguyễn Thấm, Sở Nhu, Tề Mỹ Ny.
----------------------------------------------------------- VĂN ÁN ----------------------------------------------------------
Hạ Thanh Dạ sống lại, bởi vì một hiểu lầm không lớn không nhỏ mà đắc tội với ảnh hậu quốc tế Niếp Trúc Ảnh, từ đó về sau trên con đường báo thù còn xuất hiện thêm một cái bóng cùng cô 'khắp nơi đối nghịch'.

Trước khi 'yêu nhau':

Có thông tin Hạ Thanh Dạ được một chiếc xe sang đón đi.

Niếp Trúc Ảnh cười cười: Tôi vừa thấy người phụ nữ đó mị nhãn như tơ, tạo dáng õng ẹo, vừa nhìn liền biết là một hồ ly tinh thủ đoạn thâm độc, quả nhiên là được kim chủ bao dưỡng.

Chưa đến ba ngày, vả mặt.

Sau khi 'yêu nhau':

Có thông tin Hạ Thanh Dạ ở chung một phòng với Lục ảnh đế.

Niếp Trúc Ảnh nghiêm mặt: Đám fan não tàn này. Hai người họ chắc chắn là đang đối diễn, hừ, phải phải, chính là đối diễn...

Ba phút sau,
Niếp Trúc Ảnh mở WeChat hỏi: Thanh Thanh, tiểu bảo bối, em hiện đang làm gì đó?

Hạ Thanh Dạ trả lời: Chị thật phiền.jpg

Trọng sinh quyết tâm báo thù thụ X Ảnh hậu ngạo kiều thích dính người công.
Cẩn thận khi đào hố, không thích thì trực tiếp rời đi, xin vui lòng không công kích cá nhân!
Hạ Thanh Dạ: cô
Niếp Trúc Ảnh: cô ấy
-------------------

Tóm tắt:
Hạ Thiên Tình có cảm thấy nguyên nhân cái chết của mình là bởi vì người yêu đời trước của mình - Trọng Nguyễn Thấm, thấy chết không cứu. Sau khi được sống lại trong cơ thể của Hạ Thanh Dạ, cô quyết tâm đoạt lại hết tất thẩy mọi thứ đã bị lấy mất của mình kiếp trước bằng cách một lần nữa quay trở lại ngôi vị Ảnh hậu.
Kết quả, trong quá trình quay phim, đánh bậy đánh bạ thế nào lại đắc tội với ảnh hậu quốc tế Niếp Trúc Ảnh, hai người bởi vì hôn ước bằng miệng của hai gia đình mà bị buộc chặt lại với nhau, đồng thời tình cảm cũng theo đó dần phát triển, làm cho cô phát hiện thì ra vị Niếp ảnh hậu này ở kiếp trước đều âm thầm quan tâm đến mình, thậm chí còn lẳng lặng chiếu cố những đồng nghiệp trong phòng làm việc của cô.
Ban đầu mọi thứ dường như bị một màng sương mờ mịt  che phủ, một vài chuyện tưởng chừng không liên quan lại lần lượt hiện ra trước mắt cô, chân tướng năm đó dần dần hé lộ...
------------------------------
Đây là một bộ truyện kể lại câu chuyện xoay quanh những người phụ nữ trong giới showbiz hỗn tạp, trải qua nhiều giai đoạn khó khăn. Có người tâm không vững, lựa chọn sa đoạ. Cũng có người thủy chung không quên mất sơ tâm. 
Tác giả miêu tả nhân cách phát triển qua từng giai đoạn, lúc đầu đều mang theo sự thiện lương, giống như câu nói 'nhân chi sơ tính bản thiện', hy vọng cuối cùng, mỗi người đều nhận được cái kết hoàn mỹ.

Không Gian: Ta Dựa Vào Trồng Trọt Kinh Doanh, Nuôi Dưỡng Phu Quân 'Ỷ Lại'

Ngôn Tình, Trọng Sinh, Nữ Cường, Gia Đấu, Hài Hước, Cổ Đại, Hệ Thống

Khuyết Danh

Vạn Thiên Thiên của thế kỷ hai mươi hai, một đại gia trồng trọt, một kỳ tài thương nghiệp sở hữu không gian trữ vật, trong một trận bão lớn, sân thượng biệt thự của nàng bị thổi bay, đúng lúc ấy, Vạn Thiên Thiên đang ôm chó chăn cừu của mình, liền lập tức bỏ mạng... 
Lần nữa tỉnh lại, Vạn Thiên Thiên đã trở thành một tiểu nha hoàn tên Vạn Thiên Thiên, bị người cha tham tiền nhiều mưu kế bán vào Hầu phủ, định cho nàng bò lên giường chủ nhân làm di nương, càng đáng hận hơn là nàng ta còn bò nhầm giường!!! 
Nam chính là Tần Hạo, đích tử của Hoàng đế, được gửi nuôi ở nhà thầy giáo để tránh tranh giành ngôi vị. Triều đại bất ổn, nội ưu ngoại hoạn, Hoàng đế và Hoàng hậu đã chịu đựng nhẫn nhục hai mươi năm, cuối cùng cũng nuôi dưỡng con trai trưởng thành. 
Tần Hạo đến nhà bằng hữu làm khách, không may uống quá chén, liền nghỉ ngơi ở đó, kết quả lại ngủ với một tiểu cô nương. Ban đầu, chàng muốn nạp nàng làm thiếp, nhưng kết quả nàng lại đòi tiền! Trong một cơ duyên xảo hợp, Tần Hạo được Vạn Thiên Thiên cứu mạng, chàng phát hiện nàng đã mang thai con của mình, bèn quyết định cưới nàng làm chính thất nương tử. 
Nhưng kết quả nàng lại nói phải suy nghĩ thêm! Một lần có người bảo Tần Hạo hãy bỏ vợ rồi cưới người khác, Tần Hạo giận dữ nói: "Vợ ta mỗi tháng cho ta mười vạn lượng bạc tiêu vặt, bỏ nàng ngươi cho ta bao nhiêu tiền?" Tất cả mọi người đều kinh ngạc! 
Cái tên Đế vương 'ỷ lại' này! Thật là...

Nhóc Zombie Chỉ Muốn An Nhàn Thôi

Đô Thị, Đam Mỹ, Khác

Chỉ Y

Với mái tóc mềm mại, nước da nhợt nhạt, vẻ mặt đờ đẫn cùng với thân hình gầy yếu, Ninh Túc trở nên lạc lõng giữa đám người vượt ải.

Cậu lắng nghe những người xung quanh bàn luận sôi nổi về cách vượt phó bản và hỏi: “Giả sử tôi chẳng làm gì mà sống đến cuối cùng thì có được tính là qua ải không?”

Những người xung quanh nhìn cậu như một thằng ngốc: thật tiếc thay cho khuôn mặt ấy.

Sau khi vào phó bản, Ninh Túc thật sự bắt đầu chuỗi ngày tháng ăn không ngồi rồi nhỏ bé của riêng mình.

Đầu lâu rớt từ nóc nhà xuống, Ninh Túc sẽ nhặt nó về làm thành đèn ngủ để ngủ cho ngon.

Thác nước biến thành máu, cậu sẽ lấy một cái nồi nhỏ đi hứng về hầm canh ăn với hai mắt sáng ngời ngợi.

Thi thoảng cậu còn sẽ may quần áo trẻ em cho tụi quái nhỏ bò trên đất.

Về sau, cậu đúng là chẳng cần làm gì mà cũng sống sót được, thậm chí Quỷ chủ còn vác cậu trên lưng đưa đến tận cửa ra, đằng sau là đám quỷ quái lớn bé lúc nhúc bám theo.

“…”

Đối với Ninh Túc mà nói, trò chơi kinh dị rất phù hợp với cuộc sống hàng ngày của cậu.

Cậu sống trong thời tận thế và còn từng là một người có dị năng, nhưng dị năng của cậu không giống như người thường, cậu là một dị năng hệ ám (hệ bóng tối) đặc biệt, có thể hấp thụ tất cả những thứ hắc ám.

Người đứng đầu căn cứ ra lệnh cho cậu thanh lọc zombie nên đẩy cậu vào trong đàn zombie.

Sau đó cậu biến thành một nhóc zombie hệ ám luôn.

Con người chưa từng yêu cậu, nhưng tất cả giống loài hắc ám đều yêu cậu.

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Ninh Túc, Lăng Tiêu ┃ vai phụ: Hổng nói cho bạn biết đâu ~

Ta Thấy Thám Hoa Thật Duyên Dáng

Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cung Đấu, Cổ Đại, Sủng

Di Nhiên

“Ta thấy Thám Hoa thật duyên dáng” nói về hai nguyện vọng lớn nhất trong đời Tĩnh Bảo: một là làm Thám Hoa; hai là cả đời không lấy chồng.

Cố Trường Bình chỉ có một nguyện vọng duy nhất: mang Thám Hoa về nhà để trấn trạch.

Nhân vật chính: Cố Trường Bình, Tĩnh Bảo

Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, trùng sinh, nữ giả nam…

Beta Không Thể Bị Đánh Dấu Thì Phải Làm Sao?

Đam Mỹ, Khác

Bất Kiến Tiên Tung

Tên truyện: Beta không thể bị đánh dấu thì phải làm sao?

Tác giả: Bất Kiến Tiên Tung

Editor: Chan

Nguồn Raw: Tấn Giang

Thể loại: 1×1, tiểu thuyết gốc, tình yêu duy nhất, chủ thụ, con nhà giàu, ảo tưởng không gian, ABO, AxB, chó trung thành, cứu rỗi,…

Nhân vật chính:  Trì Cẩn Hiến (Thụ) × Lục Chấp (Công)

[Tác giả: Trước khi đọc truyện, xin hãy đọc kỹ phần hướng dẫn đọc ở cuối văn án, xin đó.]

Trì Cẩn Hiến là một Beta, trong tên có chữ “Cẩn” thể hiện sự dè dặt, vì ba và cha của cậu luôn dạy rằng, làm người phải biết thận trọng và ổn trọng.

Trì Cẩn Hiến gật đầu nói đã hiểu. Năm 16 tuổi, vào lớp 10, cậu gặp phải Alpha Lục Chấp, người có khuôn mặt điển trai và vóc dáng tuyệt vời.

Và rồi…

Cậu đứng chặn trước cửa lớp người ta, tỏ tình công khai; ngày ngày chạy theo phía sau nói thích anh ấy; mỗi ngày một ly trà sữa, một đóa hoa hồng, một lá thư tình.

Muôn hình vạn trạng. Cái sự thận trọng ấy đã bị cậu vứt ra khỏi nghìn dặm xa từ lâu rồi.

Sau đó… cậu bị từ chối một cách thê thảm, trở thành trò cười của cả trường từ thầy đến trò.

Cái “thận trọng” ấy cuối cùng lại bỗng bềnh ung dung quay về với cậu, cậu không dám bước thêm một bước nào nữa.

Cha của Trì Cẩn Hiến từng nói, AO là một cặp trời sinh, vì họ hấp dẫn và phù hợp với nhau. Beta thì không có pheromone, cũng không ngửi được pheromone, càng đừng nói đến việc bị đánh dấu.

Trước kỳ thi đại học, Trì Cẩn Hiến trằn trọc mấy đêm liền, cuối cùng cũng tự giải thích được với chính mình. Lục Chấp là A, cậu là B, không hợp nhau.

Cậu bỏ chạy.

**

Sau kỳ thi đại học, Lục Chấp cứ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, như đang chờ đợi điều gì đó. Nhưng avatar bên kia mãi không gửi đến câu nói quen thuộc: “Anh ơi, cho em cơ hội yêu nhau đi mà? Em ngoan lắm luôn á.”

Trước khi gặp Trì Cẩn Hiến, Lục Chấp có bệnh, nhưng anh có thể tự kiểm soát, nhiều năm nay cũng không đến nỗi. Sau khi gặp Trì Cẩn Hiến, cảm xúc của anh ổn định, trông như một người bình thường. Mọi người dần coi anh là bình thường thật. Đến khi Trì Cẩn Hiến bỏ chạy, mọi người mới nhớ ra Lục Chấp là người có bệnh, mà còn nặng hơn trước.

—Anh mất kiểm soát.

**

Tiểu kịch trường:

Một năm rưỡi sau gặp lại, Lục Chấp không nói một lời, kéo người về nhà. Anh bóp cằm cậu, trong mắt toàn là tơ máu của giận dữ: “Thằng ngu nào khi nãy dám cắn tuyến thể của em?”

Trì Cẩn Hiến sững người, nhìn Lục Chấp, cảm thấy người trước mặt không giống người mình từng thích, có phần sợ hãi.

Lục Chấp gật đầu, giọng trầm đầy uy hiếp: “Em từng nói sau khi tốt nghiệp cấp 3 sẽ lên giường với tôi, nói rồi thì không được nuốt lời. Tôi còn nhớ đó.”

Trì Cẩn Hiến trừng lớn hai mắt: “Em là Beta! B thì đâu có bị đánh dấu được… Lục Chấp… Em hối hận rồi! Em xin lỗi! Khi đó em còn nhỏ dại! Anh đừng như vậy, anh buông— ưm!”

Lục Chấp cúi đầu hôn xuống môi cậu, hôn lên xương quai xanh, rồi nói hai chữ: “Câm miệng.”

**

[Hướng dẫn đọc truyện]

1.1v1, HE, nhân vật chính cả thân thể lẫn tâm hồn đều chỉ dành cho nhau (nhấn mạnh).

2.Tình cảm song phương, → Công. Tình yêu. Thụ ← (nhấn mạnh).

3.Không phải truyện hỏa táng văn truyền thống, mang hướng cứu rỗi.

4.Công có bệnh, vừa điên vừa thần kinh (tất cả hành vi của anh đều có lý do).

5.Thụ là Beta, không biến thành O, là Beta thuần túy.

6.Thiết lập riêng rất nhiều, đừng xét nét logic thực tế, ví dụ: tuổi thọ trung bình trong truyện là 180 tuổi.

7.Nếu thấy từ như Beta giả làm Omega, chỉ là nhắc thoáng qua, không phát triển theo hướng đó.

8.Không sinh con, cũng không thể sinh (cả chính văn lẫn ngoại truyện đều không có sinh tử).

9.Tất cả tình tiết đều phục vụ cho sự phát triển của truyện, nếu có thắc mắc thì phía sau sẽ có lời giải thích.

10.Truyện là truyện, xin đừng áp dụng vào hiện thực, đại kỵ (nhấn mạnh).

11.Ý kiến mỗi người mỗi khác, xin đọc văn minh, không thích thì dừng lại đúng lúc (đặc biệt nhấn mạnh).

12.Mê công hoặc mê thụ cực đoan xin đừng đọc truyện này, không phù hợp (đặc biệt nhấn mạnh).

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, yêu mọi người nhiều lắm~

**

Tóm tắt một câu: Để pheromone của anh thấm đẫm trên người em

Chủ đề tư tưởng: Luôn giữ một trái tim tích cực, xin đừng bỏ rơi tôi.