Truyện đã hoàn thiện
Ngôn Tình, Đô Thị
Nhất Chỉ Tây Phi Nhạn
Ký ức tuổi thơ của Hồ Mục Viễn bắt đầu từ một chuyến tàu lao về Đường Thành, mang theo những ngày hạ vàng rực rỡ và những câu chuyện chưa kịp đặt tên.
Năm hai mươi tuổi, vào đúng ngày sinh nhật, Hồ Mục Viễn bật khóc trước mặt Chương Trì. Khóc đến khi mắt đỏ hoe, cô ngẩng đầu nhìn anh, giọng run rẩy hỏi:
— Anh có thấy em đáng thương không?
Chương Trì nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm như trời chiều sắp tắt:
— Hay là… em thương anh trước đi?
Những ngày hoa niên, những cuộc gặp gỡ tình cờ, một hành trình trưởng thành đầy ắp nỗi niềm.
Tóm tắt trong một câu: Nhật ký trưởng thành của một cô gái với những vụn vỡ và day dứt của thời niên thiếu.
Thông điệp: Tuổi trẻ có thật nhiều phiền muộn, nhưng cũng chính những điều ấy khiến ta lớn lên.
Đô Thị, Đam Mỹ
Tạp Bỉ Khâu
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại
Nhân vật chính: Trang Tự X Lý Thiện Tình;
Một người vô cảm cực kỳ ghét phiền phức X Một người cực kỳ phiền phức và đòi hỏi cao.
Giới thiệu:
“Nghe chưa? Noah, cái kẻ theo đuổi Trang Tự điên cuồng suốt bao nhiêu năm kia sắp chết rồi đấy.”
“Thật không đó?! Bị bệnh gì vậy? Tập đoàn y tế của Noah vừa mới niêm yết cổ phiếu cơ mà, đến bản thân còn chữa không nổi à?”
“Đừng đùa, cái tập đoàn đó kinh doanh gì chẳng phải anh cũng biết rồi sao. Nghe nói là mắc bệnh hiếm, dù sao thì cũng chẳng sống được bao lâu nữa. Anh còn nhớ hồi trước Trang Tự từng nộp đơn xin lệnh cấm với anh ta không? Lần này mẹ anh ta cầu xin Trang Tự tới bệnh viện gặp mặt lần cuối, Trang Tự vậy mà lại đồng ý.”
“Trang Tự có lòng cảm thông như thế từ khi nào vậy?”
“Cảm thông cái gì, nợ tình thì đúng hơn. Mẹ của Noah là đối tác trong một văn phòng luật sư, hồi nhỏ vụ kiện tài sản thừa kế của Trang Tự là do bà ấy đích thân đứng ra thắng kiện cho anh ta, mà chuyện đó cũng không ngăn được anh ta xin lệnh cấm.”
“Thôi được rồi, Trang Tự vẫn là Trang Tự thôi… À đúng rồi, tên đầy đủ của cái kẻ điên ấy là gì nhỉ? Ta chỉ nhớ là Noah Lee… Lý…”
“Thiện Tình. Lý Thiện Tình.”
*Trong truyện có một số thiết lập sinh học do tác giả tự nghĩ ra.
Ngôn Tình, Cổ Đại, Sủng
Kiều Gia Tiểu Kiều
Thể loại: cung đình hầu tước, cưới trước yêu sau, cổ đại, điều tra phá án, huyền nghi, ngọt sủng, HE
Văn án:
Phùng Gia Ấu, quý nữ trong một gia đình sa sút ở kinh thành, nằm mộng thấy được vị quan nhất phẩm đương triều trong tương lai. Tỉnh lại mới phát hiện người này có thật, nhưng hiện giờ chỉ đang giữ một chức quan bé như hạt mè ở Đại Lý Tự. Nàng quyết định tiên hạ thủ vi cường, “cướp” về làm phu quân.
Tạ Lãm, thiếu trại chủ của Thập Bát Trại ở Mạc Bắc, mạo danh đến kinh thành, ẩn nấp trong Đại Lý Tự chuẩn bị làm đại sự. Không ngờ chân trước vừa đứng vững, chân sau đã bị một cô nương “cướp” mất.
Ghi chú của tác giả:
- Triều Minh hư cấu, cơ cấu triều đình và quan lại có cải biên.
- Cưới trước yêu sau, ban đầu đấu đá, mài mài giũa giũa, về sau viên mãn.
3. Nửa đầu nhiều lãng mạn, nửa sau tập trung giải quyết cốt truyện.
4. Phong cách viết khác với trước đây.
Tag: duyên trời tác hợp, cưới trước yêu sau, đồng tâm thấu hiểu, âm mưu triều chính, HE, có cặp phụ (ngược nam, yêu thầm)
Một câu tóm tắt: Ta vốn giai nhân, cớ gì làm tặc?
Đại ý: Lấy giấc mơ làm động lực, sống theo cách của bạn.
Ngôn Tình, Đô Thị, Khác
Khuyết Danh
Tại lễ cưới, người dẫn chương trình mời chú rể hôn cô dâu.
Nhưng chưa kịp quay sang tôi, cô bạn thanh mai trúc mã của Giang Thời Nghiên đã bước lên, đặt một nụ hôn lên má anh ấy.
Anh không né tránh.
Ngược lại, còn dịu dàng xoa đầu cô ta, giọng dỗ dành như trẻ con:
“Mai Mai ngoan, đừng nghịch nữa.”
Cả hội trường im phăng phắc. Ánh mắt mọi người đồng loạt dồn về phía tôi — cô dâu chính thức.
Tôi chỉ khẽ cười, bình thản tháo khăn voan khỏi đầu mình, nhẹ nhàng đội lên đầu Đường Mai Mai.
Rồi quay sang hai người họ, tôi vỗ tay, giọng thong thả:
“Hai người còn đứng đờ ra đó làm gì? Nhanh lên đi. Tiếp theo là nghi thức vào phòng tân hôn đấy.”
Đô Thị, Bách Hợp, Sủng
Thỏ Tạp
Giản Du ở trong giới giải trí hoạt động bảy năm, thu hoạch vô số giải thưởng điện ảnh với vai trò là đạo diễn, danh tiếng vang xa, địa vị cực cao.
Không ngờ tới, một đạo diễn như cô còn sẽ tham gia một game show chủ đề yêu đương, mà theo một tin tức bên lề, cô sẽ cùng với một diễn viên tuyến 18 thành CP
Fans của cô không nhịn được: Tuyến mười tám nào đó đừng vội xun xoe trước mặt chị tôi, nếu không chúng tôi sẽ xử lý cô giống như những kẻ đã lợi dụng ké fame chị tôi đấy!
Sau khi chương trình phát sóng: Là chị tôi tự xun xoe với cô ấy......?
Người qua đường xem chương trình sôi nổi suy đoán, lai lịch của diễn viên tuyến mười tám này tuyệt đối không bình thường.
Giản Du có thói quen sạch sẽ, nhưng lại mất tác dụng với nàng ấy.
Giản Du ít nói ít cười, lại một lần nữa bại trận trước nàng.
Giản Du là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, nhưng vì nàng mà thay đổi.
Người qua đường: CP Tiền bối lão làng hô mưa gọi gió vì yêu mà thay đổi vs Diễn viên tuyến mười tám ngốc bạch ngọt theo đuổi thần tượng là đây!
Fans của Giản Du giận dữ: Tuyến mười tám là ỷ vào gia đình có tiền có thế mới có một slot tham gia chương trình, còn chị của tôi chỉ là hiến thân để kiếm tiền làm phim thôi! Cắn cp không có tâm.
Kết quả, ngày hôm sau Giản Du đăng Weibo: Nhớ em @Vân Sơ.
Fans:?
Không phải ngày hôm qua mới vừa gặp sao!
Đô Thị, Bách Hợp, Khác
Đạo Hệ Nhân Sinh
Tác phẩm: Sau Khi Biết Cốt Truyện, Tôi HE Với Nữ Phụ
Tác giả: Đạo Hệ Nhân Sinh
Thể loại: Bách hợp - Hiện đại - Hoan hỉ oan gia
Nhân vật chính: Diệp Sơ Hạ và Dịch Nam Yên
Giới thiệu:
Diệp Sơ Hạ có vẻ ngoài xinh đẹp và thành tích vượt trội, điều duy nhất bị mọi người chỉ trích đó là nàng hư vinh hám tiền.
Sống trên đời mười chín năm, Diệp Sơ Hạ mới nhận ra rằng thế giới nàng đang sống hóa ra chỉ là một cuốn tiểu thuyết, tất cả những khó khăn mà nàng gặp phải trong mười chín năm qua đều là "cốt truyện yêu cầu", chẳng bao lâu nữa, nam chính ngờ nghệch lắm của nhiều tiền tiêu chuẩn trong truyện tổng tài sẽ đến...
Cầm kịch bản trong tay, Diệp Sơ Hạ nghĩ đến những tình tiết ngớ ngẩn trong truyện, nàng quyết định bước lên con đường của nam chính, biến mình thành kẻ chiến thắng cuộc đời như nam chính tiểu thuyết.
Nhưng trước tiên, nên lấy tiền từ đâu để bắt đầu gầy dựng sự nghiệp?
Diệp Sơ Hạ rơi vào trầm tư khi nhìn thấy nữ phụ ác độc ngốc nghếch lắm tiền trong tiểu thuyết.
Dịch Nam Yên:...?
- -----------
Dịch Nam Yên bị lừa cả ba lần, bởi cùng một người.
Lần đầu tiên, cô đứng dưới mưa to đợi cả đêm nhưng không đợi được tên lừa đảo này.
Lần thứ hai, cô ngu ngơ bị kẻ bịp bợm này lừa tình lừa tiền trên mạng.
Lần thứ ba, cô bỏ tiền góp sức cho kẻ lừa đảo, mặc dù đã trở thành kim chủ nhưng Dịch Nam Yên vẫn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.
+
Một câu tóm tắt: Đôi ta vốn không duyên không nợ, tất cả đều nhờ vào chị tiêu tiền.
Quan niệm: Cố gắng hết sức để có một cuộc sống tốt đẹp.
@ Công có bề ngoài ngây thơ trong sáng nhưng bên trong là ma quỷ, tâm cơ, nước mắt muốn có là có x Thụ ngơ ngon ngoan, cứng miệng mềm lòng, dễ cáu bẳn, hay bị công ức hiếp lừa gạt.
Ngôn Tình, Khác
Phạp Tước
Tên truyện: Chuyện tình của sói đen và thỏ trắng
Tác giả: Phạp Tước
Thể loại: Ngôn tình, HE, Tình cảm, Ngọt ngào, Nhẹ nhàng, Đáng yêu
Edit: Minh An
Số chương: 13 chương
Giới thiệu
Một chú thỏ trắng bị cáo đuổi rơi xuống vực rồi bị thương ở chân. Trong lúc hoảng sợ nó chạy vào trong hang ổ của sói đen, cuối cùng viết nên câu chuyện tình cảm cùng sói.
Đam Mỹ, Hài Hước, Khác, Xuyên Nhanh, Hệ Thống
Xuân Phong Dao
Tên truyện: Khi đỉnh nhân sinh gặp đỉnh thần kinh [Xuyên nhanh] -
当巅峰遇到巅疯 [ 快穿 ]
Tác giả: Xuân Phong Dao - 春风遥
Ngụy Tô Thận x Phương Sam
Tags: Nguyên sang, Đam mỹ, Chủ thụ, Cận đại, Hiện đại, Thăng cấp, Vả mặt, Sảng văn, Hài hước, Xuyên nhanh, 1v1, HE.
____________
Giới thiệu vắn tắt
Phương Sam là một hệ thống, một ngày nọ trong khi làm nhiệm vụ do uống phải rượu giả nên đã tìm nhầm ký chủ.
Là người thừa kế tương lai của nhà họ Ngụy, thủ đoạn của Ngụy Tô Thận hết sức tàn nhẫn, song cũng là một vị có máu mặt được rất nhiều người săn đón.
Cho đến một ngày...
【Phương Sam: Cho dù hôm nay anh chỉ là một tay lính mới nhưng ngày mai anh vẫn có thể bay lượn trên chín tầng mây như thường.】
Ngụy Tô Thận: ...
【Phương Sam: Tôi cam đoan những người ngày xưa từng khinh thường, hãm hại anh, tất cả đều sẽ phải trả giá đắt!】
Ngụy Tô Thận: ...
Sau đó, Ngụy Tô Thận vốn đã đứng trên đỉnh cao của cuộc đời lại bị ép phải đứng trên đỉnh cao của thế giới.
【Phương Sam: Trước mặt mọi người, xin mời ký chủ hô thật to khẩu hiệu của chúng ta!】
Ngụy Tô Thận: ... Đừng, đừng khinh thiếu niên nghèo.
Mọi người: Cần! Mặt! Nữa! Không!
Tóm lại, đây là câu chuyện về một hệ thống nhận nhầm người cùng đại thần hàng thật giá thật giả vờ làm lính mới.
Thụ: Hệ thống tưng tửng mắc bệnh trẻ trâu.
Công: Đại thần hàng thật giá thật giả vờ làm lính mới.
Một câu giới thiệu tóm tắt: Đại thần giả làm lính mới.
Đam Mỹ, Dị Năng, Sủng, Hệ Thống
Chỉ Y
1.
Khi lần đầu tiên Lăng Tương Dạ nhìn thấy Hạ Bạch, chỉ có thể nhìn thấy một vẻ đẹp thiếu não ở cậu, không rõ sao cậu có thể sống sót trong game.
Mãi cho đến khi anh bị thương ở trong game, dáng vẻ như sắp xuống mồ đến nơi, Hạ Bạch lại thần không biết quỷ không hay xuất hiện ra, đôi mắt xinh đẹp nhìn anh một cách chân thành, trái cổ nhỏ khẽ nhúc nhích, lén nuốt nước miếng, “Có thể cho tôi xác của anh được không?”
Lăng Tương Dạ: “?”.
Hạ Bạch nghiêng đầu, phía sau xuất hiện một đám xác chết như hổ rình mồi, lại lịch sự hỏi lại lần nữa: “Có thể cho tôi xác của anh được không?”
Lăng Tương Dạ im lặng.
2.
Hạ Bạch và đồng đội bị người chơi khác nhốt trong nhà xác, gió lạnh cuốn hết tất cả vải trắng trên xác chết trong phòng lên.
Đồng đội: “Tim tôi đập nhanh quá.”
Hạ Bạch: “Tôi cũng vậy.”
Hai người hết sức ăn ý mà nhìn nhau một cái, đồng đội: “Một, hai, ba! — chạy!”
“A a a!” Đồng đội lao nhanh ra cửa, sợ tới mức ngay cả mắt cũng đỏ.
“A a a!” Còn Hạ Bạch hưng phấn mà chạy về phía thi thể, hưng phấn đến ngay cả mặt cũng đỏ.
“……?”
3.
Hạ Bạch bị cuốn vào một game kinh dị, hệ thống: 【Đang quét, kỹ năng linh hồn của người chơi có liên quan với xác chết. 】
Hạ Bạch thường xuyên đào xác nhà người ta, đôi mắt chột dạ mà xoay nửa vòng.
Hệ thống: 【Thân phận của người chơi trong game là Người Nhặt Xác, kỹ năng là xác sống, hy vọng người chơi sẽ là một người chủ của thi thể tốt.】
Sau đó, thi thể phía sau Hạ Bạch càng ngày càng nhiều, trong đó đa số là người chơi chết ở trong game.
Bọn họ giao kỹ năng và thi thể cho cậu, bảo vệ cậu, làm bạn với cậu, tin tưởng cậu vô điều kiện, cuối cùng cậu mới hiểu được tâm nguyện thuở ban đầu và trách nhiệm cả đời của thầy cản thi mà ông nội Bạch từng nói.
“Ngàn dặm không xa, đưa ta về quê hương.”
Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại
Nấm không lùn
Thẩm An An gia thế hiển hách, tài mạo song toàn, vừa mới đến tuổi cập kê đã được hứa gả cho Tứ hoàng tử Tiêu Uyên có dung mạo như tiên, phẩm chất cao quý, là người tình trong mộng của tất cả các tiểu thư khuê các khắp kinh thành. Ông trời đã ban cho nàng một ván bài tốt, ngay cả bản thân nàng cũng từng cho rằng mình được trời cao ưu ái, cho đến khi trái tim thiếu nữ tràn đầy tình yêu bị tổn thương đến tan nát, nàng đã nếm trải đủ mọi đắng cay từ nam nhân tuấn tú như ngọc kia, cái giá phải trả vô cùng thảm khốc. Sống lại một lần, Thẩm An An trốn càng xa càng tốt. Bản cô nương tài sắc vẹn toàn, gả cho một phu quân tâm đầu ý hợp chẳng phải tốt hơn sao? Nàng chọn lựa kỹ càng trong số những công tử thế gia mà gia tộc đã chuẩn bị, thề sẽ gả cho một người quân tử ôn nhuận như ngọc, khiêm tốn lễ độ. Thế nhưng, Tứ hoàng tử từng ruồng bỏ nàng như giày rách kia lại lạnh lùng, ánh mắt nhìn nàng đầy âm hiểm như thể nàng là kẻ phản bội, cắm sừng hắn vậy.
Đô Thị, Huyền Huyễn, Đam Mỹ, Xuyên Không, Trinh Thám, Hài Hước, Khác
Ngu Thuỷ Tịch
Lục Thính An xuyên qua, trở thành thiếu gia nhà giàu ở Cảng Thành, cơ thể yếu đuối, số phận lênh đênh.
Thiếu gia này có sở thích “yêu trai”, bị tầng lớp thượng lưu chán ghét, lại cộng thêm tâm lý bị đè nén bao năm nên tính cách dần u tối, ích kỷ, tàn bạo. Kết cục thảm: bị sát thủ liên hoàn “tặng vé về trời”, xác còn bị chặt ra vứt khắp nơi. Cả Cảng Thành thì cười hả hê như xem hài.
Nhưng Lục Thính An phiên bản xuyên không gan to bằng trời, thây kệ ai cười nhạo, vẫn sống ngon lành!
Cho đến một đêm nọ, cậu mơ thấy một người phụ nữ. Sáng hôm sau mở mắt ra… Ủa?! Cô ấy lên trang nhất nhưng không có đầu, chết thảm vô cùng…
Lục Thính An: “Ủa alo?? Sao mơ thấy gì là y như án mạng thật thế này?!”
Mỗi đêm mơ ác mộng đến choáng váng, Thính An gần như chẳng ngủ nổi trọn giấc. Cậu dạt về Cục Cảnh Sát xin làm chức rảnh rỗi chẳng ai thèm ngó.
Tưởng yên, ai dè cậu phát hiện một bí mật động trời: ở cạnh đại đội trưởng hình sự Cố Ứng Châu thì không bao giờ mơ thấy ác mộng!
Ngặt nỗi Cố đội trưởng tránh cậu như tránh dịch. Lục Thính An chỉ cần đến gần thôi là người kia đã…chạy biến!
Không còn cách nào khác, cậu quyết tâm “đập đầu vào sóng gió” mà điều tra từ nguồn cơn!
Cảng Thành bấy giờ án mạng xảy ra liên miên, dân chúng bất an:
Vận động viên bơi lội nổi tiếng chết đuối… trong bể bơi nhà mình?!
Nữ minh tinh qua đời nhiều năm bất ngờ bị chụp lại đang giết người giữa đêm, hôm sau thì thấy… tứ chi bị cụt trong rừng?
Tỷ phú mặc váy đỏ bị treo lủng lẳng trên đèn đường, bay phất phơ như… đèn lồng?
Cả cục cảnh sát đau đầu, không manh mối, không tiến triển, áp lực đầy đầu.
Chỉ có Lục Thính An từ từ phá thế cục, cậu có thể nhìn ra những chi tiết không ai thấy, phân tích động cơ gây án, thậm chí chỉ mặt gọi tên hung thủ giữa hàng đống nghi phạm.
Từng vụ án đẫm máu dần sáng tỏ, cậu phá hết vụ này đến vụ khác, liên tiếp thăng cấp. Từ thiếu gia ốm yếu thành thám tử thiên tài của Cảng Thành!
Khi đã nổi như cồn, cánh phóng viên tranh nhau phỏng vấn:
Phóng viên: “Anh Lục, sao anh phá án chuẩn như thần thế?”
Lục Thính An: “Trong lòng có tín ngưỡng. Bắt không được hung thủ là tôi mất ngủ.”
Phóng viên: “Nghe nói anh vào cục cảnh sát là để theo đuổi đội trưởng Cố Ứng Châu? Có thật không?”
Lục Thính An: “Vớ vẩn, tụi tôi đều là trai thẳng!”
Không ai biết rằng tối hôm đó, “trai thẳng” Cố Ứng Châu ngồi nửa cởi áo tựa đầu giường nhà cậu, ánh mắt u oán:
“Sáng nay, lại có người yêu cũ của cậu viết thư tình tới.”
Lục Thính An: “…”
Ủa gì kỳ vậy ^_^
Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng:
Nhân vật chính có bàn tay vàng, khá “trâu bò”
Không lấy bối cảnh thật, có mượn chút tiếng Quảng Đông & giả tưởng, vui là chính!
Tag: Cường vs Cường – xuyên thư – não xoắn – cẩu huyết nhưng sảng!
Nhân vật chính: Lục Thính An x Cố Ứng Châu
Tóm gọn: Chồng tôi rất thích dính tôi!
Thông điệp: Tự mình cố gắng mới có quả ngọt!
Ngôn Tình, Đô Thị, Xuyên Không, Nữ Cường, Hài Hước, Khác, Sủng
Nha Đầu Tinh Quái
🔍 Giới thiệu truyện:
“Ta, Tô Liên Y, thề với trời, từ nay về sau sẽ không bao giờ hành y cứu người nữa!”
—----
Tô Liên Y chưa bao giờ nghĩ rằng chuyện xuyên không – trào lưu thời thượng bây giờ – lại rơi vào người nàng, một bác sĩ nghiêm nghị, độc thân lâu năm như nàng.
Nhưng đúng là chuyện đó đã xảy ra. Nàng không còn là bác sĩ thần kinh nổi tiếng trong ngoài nước, mà trở thành một nữ lưu manh có tiếng ở mấy làng quanh vùng.
Trước kia nàng bận đến mức không có thời gian yêu đương, kết hôn. Bây giờ lại có một phu quân to khỏe nhưng xấu xí.
Trước kia bị người ta chê cười là gái già chưa chồng, bây giờ thì mang danh si mê nhị thiếu gia đẹp trai nhà đại phú, thành kẻ si tình nổi tiếng.
Trước kia nàng cứu người như lẽ sống, giờ lại mang tiếng đầy tội lỗi, ai ai cũng e dè.
Chẳng lẽ đây chính là kiểu "hài đen" mà người ta hay nói sao?
Phu quân nàng tuy xấu xí nhưng vóc dáng vạm vỡ, nhìn từ phía sau cũng đủ hút mắt. Dù không có tình cảm yêu đương, cũng không đến mức mặn nồng gắn bó, nhưng chung sống lại khá hòa thuận.
Cha và đệ đệ là lưu manh côn đồ, nàng phải tìm cách uốn nắn, quản lý họ. Dù không thể nói là vì dân trừ hại, nhưng ít ra cũng mang lại chút yên bình cho xung quanh.
Nàng chăm chỉ kiếm tiền, chỉ mong một ngày nào đó có thể rời đi, không còn phải sống dưới thân phận người khác nữa.
Từng thề sẽ không bao giờ hành y trở lại, vậy mà hết lần này đến lần khác lại bị buộc phải ra tay cứu người trong lúc nguy cấp.
Dù là kiếp trước hay kiếp này, nàng vẫn là nàng - Tô Liên Y, chính trực đàng hoàng, đường đường chính chính là Tô Liên Y.
Nào ngờ đâu, phu quân xấu xí ấy… lại có thân phận không hề đơn giản, đầy bí ẩn…
Ps: Mị đọc truyện này hay hay, đúng gu nữ cường mị thích nên mị đọc nên dịch luôn cho các mem đọc. Truyện share Free nhưng bạn muốn đăng chỗ khác thì nhắn mình 1 tiếng nhé!
Đọc truyện vui vẻ không quạo, không nhận gạch đá (mặc dù mị chưa có gạch xây nhà hihi 😀) có sai chính tả hay cách hành văn chưa được thì cmt cho mị biết nhé.
Dự kiến là mị sẽ dịch trường kỳ cùng nhiều bộ khác! Mị sẽ ra chậm nên các bạn khỏi thắc mắc sao lâu rồi chưa có chương mới nhé!
Thân!
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. <3
Cổ Đại, Khác
Nguyệt Hoa Các
Trên đại điện, Hoàng Đế hỏi hắn muốn được ban thưởng gì.
Hắn nói hắn muốn từ hôn với ta, còn muốn cưới vị cô nương đó.
Hoàng Đế vui mừng, lập tức ban ba thánh chỉ, một chỉ từ hôn, một chỉ tứ hôn, một chỉ đón ta vào cung.
Ngày vào cung, ta tháo tấm khăn che mặt đã đeo nhiều năm, bình thản nhìn sự kinh ngạc của mọi người và ánh mắt ngơ ngẩn của Thần Võ Đại Tướng Quân.
Hoàng Đế thì đầy đắc ý đẩy tên thái giám bên cạnh ta ra, khoác tay ta khoe khoang rằng:
“Còn chưa nhanh bái kiến Quý Phi nương nương?”
Đô Thị, Linh Dị, Đam Mỹ, Khác, Sủng, Hệ Thống
Hắc Miêu Nghễ Nghễ
Văn án:
5 năm trước, Cố Giai Mính bò ra từ vùng núi hẻo lánh, vì tu luyện nên trà trộn vào giới giải trí, vì khắc phục khuyết thiếu tình cảm, lợi dụng kỹ thuật diễn xuất sắc ở nước ngoài thông đồng với một "Tiểu quý tộc" Hoa Kiều, sau một tháng nói chuyện yêu đương cảm thụ tình ái, đối phương lại yêu cầu kết hôn, cậu chột dạ chạy trốn!
5 năm sau, Cố ảnh đế đã nổi tiếng cả nước, chỉ là bên người nhiều hơn một đứa con trai bốn tuổi.
Ngày nọ, bé đẹp trai chỉ vào người đàn ông chiếm toàn bộ tờ báo tài chính và kinh tế nói: "Ba ba, người này lớn lên rất giống con!"
Cố Giai Mính liếc mắt nhìn người đàn ông tây trang giày da, trầm ổn soái khí trên tờ báo, vẻ mặt chột dạ hỏi lại: "Mặt hắn giống củ hành tây, toàn thân đen thui như cột nhà cháy vậy, con chắc chắn hắn giống con sao?"
Đêm đó, "Cột nhà cháy" tìm tới cửa....
Cố Giai Mính: "Nhãi con, mau đem cái đuôi con giấu đi!"
Miêu nói:
1, song khiết sủng 1V1, thâm trầm muộn tao sủng thê cuồng ma si hán công X mạnh miệng mềm lòng kỹ thuật diễn bạo biểu nhân thê →_→(hồ ly tinh) thụ, ngọt độ mãn cấp max, hư cấu giả thiết, nam nam hôn nhân hợp pháp bình thường.
Ngôn Tình, Khác
Khuyết Danh
Trong buổi kiểm tra thể lực chạy 800 mét, tôi vô tình bấm gọi video cho người yêu.
Đến lúc chạy xong, thở hồng hộc dựa vào tường lấy lại sức, mới phát hiện anh – người bình thường kiệm lời đến mức đáng ngờ – đột nhiên gửi tin nhắn thoại, giọng đầy hoảng loạn:
“Em đang làm cái gì đấy?!”
“Sao lại thở dốc như thế kia?!”
Tôi vội giải thích: “Em vừa chạy kiểm tra thể lực, bài 800 mét.”
Kết quả là anh càng rối loạn hơn, giọng run lên gần như hét:
“Nhưng… nhưng mà… nghiên cứu sinh thì có ai bắt kiểm tra thể lực đâu chứ?!”
Ngôn Tình, Đô Thị, Nữ Cường, Khác
Khuyết Danh
Khi tôi 19 tuổi, tôi bị đưa lên giường của Cố Thâm.
Người đàn ông cấm dục suốt nhiều năm ấy lần đầu nếm trải mùi đời. Mà một khi đã nếm rồi thì thành nghiện — dây dưa với tôi suốt bốn năm.
Cố Thâm là người theo chủ nghĩa không kết hôn. Rất kiên định.
Giữa tôi và Cố gia là một bản hợp đồng được ký lại mỗi năm một lần, mỗi lần một triệu.
Tôi ham tiền, anh ta ham sắc.
Tôi cứ nghĩ chuyện giữa chúng tôi sẽ cứ thế tiếp tục — lặng lẽ, rõ ràng, không ràng buộc.
Cho đến một ngày, tôi nhìn thấy bức ảnh trong thư phòng anh ta.
Trong ảnh, một thiếu niên trẻ tuổi đang quỳ một gối, trịnh trọng đeo chiếc nhẫn kim cương lên tay một cô gái.
Thì ra, cái gọi là "chủ nghĩa không kết hôn", dù có kiên định đến đâu… cũng sẽ bị phá vỡ bởi người con gái anh ta thực sự yêu.
Vậy nên khi Cố gia một lần nữa tìm tôi để gia hạn hợp đồng, tôi đã lắc đầu.
Tôi có thể ham tiền, cũng có thể mê sắc.
Nhưng tôi không muốn làm người thay thế. Và càng không muốn làm kẻ thứ ba.
