Truyện đã hoàn thiện

Phu Quân Là Não Yêu Đương

Ngôn Tình, Cổ Đại, Khác

Mĩ Hạ

Mẫu thân qua đời chưa đầy một năm, phụ thân đã không chờ nổi mà vội vàng lập thiếp thất làm chính thê. Từ đó về sau, Trình Yên phải sống nhờ dưới tay mẹ kế, cuộc sống nương tựa hết sức gian nan. Hôn ước từ thuở bé trở thành cọng rơm cứu mạng giúp nàng thoát khỏi "hố lửa" ấy.

Nàng lớn lên theo khuôn phép, suốt ngày thấp thỏm lo sợ hôn ước có biến cố.

Cũng may, Việt Quốc Công phủ giữ lời hứa. Đến khi nàng vừa cập kê, họ liền sai bà mối đến định ra ngày thành thân.

Sau khi thành hôn, Trình Yên mới biết thì ra trong lòng Việt Hoàn đã có người mình yêu. Chẳng qua do hôn ước từ nhỏ nên hắn mới cưới nàng, và cũng vì vậy mà lỡ mất người trong lòng.

Đêm tân hôn, Việt Hoàn đối đãi với nàng rất xa cách, lạnh nhạt dặn dò nàng chớ có hành động gì vượt quá khuôn phép.

Trình Yên dù trong lòng tủi thân, cũng không nói một lời, lặng lẽ đồng ý. Từ đó, hai người sống với nhau như khách, ngày tháng bình đạm nhưng cũng yên ổn trôi qua.

Việt Hoàn, thế tử của Việt Quốc Công phủ, dung mạo xuất chúng, năng lực vượt trội. Khi tuổi còn trẻ đã giữ chức vị quan trọng trong triều, là đối tượng mà vô số tiểu thư quý tộc ở kinh thành ngưỡng mộ. Chỉ tiếc là đã có hôn ước từ sớm, khiến không ít người thở dài tiếc nuối.

Việt Hoàn từ nhỏ đã biết mình có một vị hôn thê, là con gái của bạn thân mẫu thân. Mẫu thân hắn thường kể rằng, dì ấy đáng thương, gả nhầm người, tuổi còn trẻ đã bị cẩu nam nữ hãm hại đến mất mạng, để lại con gái mồ côi không nơi nương tựa. Bà luôn nhắc nhở hắn rằng sau này thành thân phải đối xử tốt với thê tử.

Việt Hoàn nghe mãi cũng cảm thấy phiền, nhưng vẫn không có ý định thất hứa. Nào ngờ nghe được rằng vị hôn thê kia lấy danh nghĩa Việt Quốc Công phủ để ỷ thế hiếp người, hắn liền sinh lòng khinh thường, cho rằng nàng là loại người ham hư vinh.

Sau khi thành hôn, thấy Trình Yên khiêm nhường, cẩn trọng, ngày ngày sớm hôm hầu hạ tổ mẫu, xử lý việc vặt trong phủ đâu ra đấy, chưa từng trễ nải, hắn mới nghĩ: nếu nàng có thể giữ gìn khuôn phép, không tham vọng hư vinh, cũng không ỷ thế hiếp người, thì hai người cũng có thể sống tiếp như thế.

Cho đến khi một vụ án liên lụy đến cha vợ, trong quá trình điều tra, Việt Hoàn mới biết từ trước đến nay Trình Yên đã sống những ngày tháng ra sao. Hắn càng hiểu rõ, lại càng thêm đau lòng, lúc này mới nhận ra mình đã động lòng từ bao giờ.

Chỉ là không ngờ, điều Trình Yên mong muốn lại chỉ là những ngày tháng yên ổn. Nàng chăm sóc hắn chẳng qua vì hắn là trượng phu của nàng, còn hắn là ai thì cũng chẳng quan trọng. Trong đời này, Việt Hoàn lần đầu nếm trải cảm giác thất bại.

Tiểu kịch trường:

Việt Hoàn thường xuyên oán giận vì phu nhân không dành thời gian cho mình, nhưng lại muốn giữ hình tượng nên không dám nói ra trước mặt Trình Yên, đành giận cá chém thớt với gã sai vặt bên người:

“Phu nhân đã ba canh giờ rồi chưa đến xem ta.”

“Ngươi nói xem, có phải nàng không yêu ta không?”

Gã sai vặt đành ấn trán, bất đắc dĩ nhắc nhở:

“Thế tử, thiếu phu nhân hôm nay đi cùng phu nhân dâng hương, hiện giờ không có ở trong phủ.”

Tưởng rằng chủ tử sẽ không vui khi nghe lời thật, ai ngờ Việt Hoàn nghe xong lại thấy vui vẻ:

“Thì ra là không ở phủ, trách không được.”

Gã sai vặt âm thầm lắc đầu: “Chủ tử như vậy... thật sự ổn sao?”

Nữ Hoàng Trường Lạc - Khai Tân

Nữ Cường, Cổ Đại

Khai Tân

Ta là công chúa được sủng ái nhất.

Hồi năm tuổi tập võ, ta phải bảo vệ phụ hoàng.

Hồi năm tuổi tập mưu lược, ta phải phân ưu cùng phụ hoàng.

Hồi mười lăm tuổi mặc giáp ra trận, ta muốn bảo vệ núi sông bao la hùng vĩ này, giương cao uy phong của nước ta, xây dựng thái bình thịnh thế.

Ta tên là Triệu Trường Lạc

Toả Thanh Thu - Tâm Thượng Nhân

Ngôn Tình, Cổ Đại, Khác

Tâm Thượng Nhân

Ta là Trắc Phi của Thái Tử

Ngày hôm ấy Thái Tử đi ngang qua quán đậu phụ chỉ quay đầu lại liếc nhìn ta một cái, Thái Tử Phi đã nạp ta vào Đông Cung.

Ở Đông Cung ngoại trừ ta còn có Thái Tử Phi và Liễu Phụng Nghi

Bọn họ đều là người trong lòng của Thái Tử, nhưng ta lại tận tay chôn cất bọn họ. 

Trăng Sáng Khó Gặp – Tử Lộc

Đô Thị, Đam Mỹ

Tử Lộc

Thể loại: Thanh xuân, từ thời niên thiếu đến khi trưởng thành, gương vỡ lại lành, lâu ngày gặp lại, HE.

GIỚI THIỆU

Trì Việt x Tưởng Tự

Gặp lại sau mười năm xa cách, nên đòi số tiền mà bạn trai cũ nợ mình chưa trả thế nào?

Chia tay Trì Việt khi 18 tuổi, Tưởng Tự chẳng ngờ đời này vẫn có thể gặp lại đối phương, càng không ngờ nơi hai người gặp nhau lại là phòng hòa giải ở đồn công an.

Năm ấy chia tay đau đáu trong lòng, mười năm sau gặp lại chỉ nhìn nhau không nói. Sau khi rời đồn công an, Tưởng Tự mở người liên hệ vừa được thêm vào, suy tư hồi lâu, cuối cùng gửi cho đối phương câu đầu tiên sau mười năm.

“Kỳ nghỉ đông lớp 11 cậu bị thương, tôi đến bệnh viện với cậu, tiền thuốc tạm ứng là 241 tệ 7 hào, cậu định khi nào trả?”

Trì Việt: ?

Đến mức này luôn hả luật sư Tưởng.

Trên đốt ngón tay trái vô danh của Trì Việt có một vết sẹo cũ nhạt màu do Tưởng Tự 18 tuổi để lại, bao năm chẳng phai mờ. Có anh bạn nói xoá được, nhưng hắn từ chối.

Nó nằm ở đó, tựa như vết tích của chiếc nhẫn.

Ghi chú của tác giả:

*Trước khi quen công, thụ từng yêu thầm một người nhưng chưa bắt đầu đã kết thúc, rất ít khi nhắc đến trong truyện.

*Đã tham khảo ý kiến của người trong ngành về những phần viết về pháp luật, nhưng tác giả không phải người trong ngành, sẽ có những điểm khác nhau nhất định về tư pháp của từng vùng, nếu có sai lệch nhỏ xin đừng đào sâu.

*Có tham khảo địa điểm nhưng không rập khuôn hoàn toàn, tổng thể hư cấu, đừng đánh đồng.

Trẫm Nào Biết Mưu Tính Gì Đâu

Đam Mỹ, Cổ Đại, Sủng

Nhất Lâm Tu Trúc

Thể loại: Đam mỹ, cổ trang, cung đình, chiều chuộng ngọt ngào, không phải chính kịch, nhẹ nhàng, ảo tưởng đơn phương, HE;

Tóm tắt:

Đành mượn sắc đẹp cám dỗ vậy!

Giới thiệu:

Công thế tử/tướng quân phong lưu ngả ngớn x Thụ hoàng tử/hoàng đế lạc quan mỗi tội chây ì

(Nghiêm Nhận x Lục Bình)

*

Lục Bình là hoàng tử thứ 9 vô dụng xinh đẹp mờ nhạt nhất trong hoàng thành, còn Nghiêm Nhận là thế tử tung hoành áo gấm ngựa oai, bè bạn thành đàn, thanh danh hai người khác biệt trên trời dưới đất.

Lần đầu gặp mặt, Nghiêm Nhận lấy cớ ngọc bội chòng ghẹo Lục Bình, Lục Bình cắn răng: Cái tên thế tử Nghiêm này lưu manh vô cùng tận, phải tránh đi càng xa càng tốt.

Trớ trêu thay có trốn được đâu, trong màn rủ lầu xanh giữa đêm trăng sáng ngả mình, Nghiêm Nhận miết cổ tay Lục Bình đến nỗi thành vệt đỏ, nói đầy châm biếm: “Khóc gì mà khóc, chẳng phải ngươi thích ta muốn chết đấy à?”

*

Năm thứ 3 chia xa, “oạch” cái ngai vàng rơi xuống trúng đầu Lục Bình. Ai ai cũng bảo số Lục Bình phải đỏ lắm mới đến lượt cái cậu này ngồi lên long ỷ chứ.

Sau khi y nối ngôi, đột nhiên có tấu sớ từ biên cương gửi lại —— đại tướng quân Trấn Bắc hầu Nghiêm Nhận sẽ về kinh báo cáo.

Lão thần lập tức hô to: “Bệ hạ! Tên Nghiêm Nhận giả lả khó lường lòng dạ sâu xa, lần về kinh này dễ có ý đồ dấy binh tạo phản, bệ hạ phải quyết đoán cho sớm đi ạ!”

Lục Bình khóc không ra nước mắt: “Trẫm nào có biết mưu tính gì đâu!”

Rồi Lục Bình do dự: “Hay là… trẫm mượn sắc đẹp cám dỗ vậy?”

*Bánh ngọt cổ trang cung đình, tập trung lờn vờn yêu đương mập mờ, tình cảm là chính cốt truyện là phụ, logic vứt đi, độc giả mê mưu mô xin cẩn trọng;

Sau Khi Tái Sinh, Tôi Trở Thành Ánh Trăng Đen Của Gian Thần

Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại

Phiên Phương Phương

Mạnh Thiên Thiên, khi đến tuổi cập kê, gả vào nhà họ Lục để chúc thọ cho lão phu nhân.

Vào đêm tân hôn, biên cương truyền đến tin dữ, chồng nàng nhận lệnh ra trận, nửa năm sau không may tử trận dưới lưỡi đao của quân Bắc Lương.

Năm năm sau, người chồng đã tử trận của nàng trở về, bên cạnh lại có thêm một cô gái câm xuất trần thoát tục.

Lục Lăng Tiêu nói, Vãn Nhi là con gái trung liệt, khác hẳn với nàng - một thương nữ đầy mùi tiền bạc, Vãn Nhi mới thực sự là một nữ tử cao phong lượng tiết.

Lục Lăng Tiêu còn nói, Vãn Nhi là con chim ưng trên trời, còn nàng chỉ là một đóa hoa yếu ớt, chẳng đáng để so sánh với Vãn Nhi.

Cho đến khi sơn hà phá toái, thành lâu sụp đổ, nàng cầm một cây thương đỏ, xông qua ngàn quân vạn mã.

Lúc ấy, Lục Lăng Tiêu mới biết rằng hắn đã nhìn lầm nàng.

Nàng không phải là một đóa hoa yếu ớt trong sâu thẳm, mà nàng là cơn gió Tây mạnh mẽ nhất tại Ải Ngọc Môn.

Ánh Trăng Vì Em Mà Đến

Ngôn Tình, Khác

Khuyết Danh

Năm tôi gặp khó khăn nhất, tôi đã câu dẫn được một thiếu gia quyền quý bậc nhất ở Bắc Kinh qua mạng.

 

Ban ngày, tôi là một cô gái trí thức, đầy lạnh lùng.

 

Ban đêm, tôi hóa thân thành một tiểu yêu tinh với vòng một đầy đặn cùng một chiếc eo siêu thon.

 

"Em muốn ngắm cơ bụng của anh quá anh ơiiiii~..."

 

"Em nhớ anh lắm đấy, muốn được anh hôn lên cổ anh cơ."

 

"Em yêu anh nhất trần đời, mỗi đêm em đều rất nhớ anh đó."

 

"Anh ơi, sao anh không nhìn em~..."

 

Anh ấy thì lại không phản ứng gì, chỉ nhìn tôi với ánh mắt sâu thẳm, vẻ mặt thì đầy lạnh lùng.

 

Sau đó, khi tôi thấy chán nản và định rút lui.

 

Nhưng anh ấy lại dần trở nên đen tối, từ khi nào anh ấy đã biến thành một kẻ bệ/nh ho/ạn và cuối cùng anh tìm thấy và nhốt tôi lại.

 

"Tán tỉnh tôi rồi lại muốn chạy sao, em là lưu manh à? Không phải em nói yêu anh nhất trần đời hay sao?"

 

"Đừng chỉ nóng bỏng trên mạng, giờ gửi cho anh xem đi."

 

Tiêu rồi tôi sắp trở thành nhân vật trong tiểu thuyết này rồi:

 

[Bệnh hoạn chiếm hữu! Cô nàng trà xanh ngực to eo thon siêu biết tán tỉnh × Thiếu gia Bắc Kinh bị lừa tình qua mạng, sau đó trở nên đen tối và điên cuồng]

...

Tình Yêu Bốn Chân

Hoàn thành 36,277
Tình Yêu Bốn Chân

Ngôn Tình, Khác

Khuyết Danh

Tết đến, tôi vội vàng bắt xe về quê giữa dòng người chen chúc.

 

Điện thoại tôi khi ấy đột nhiên hết pin.

 

Tôi vội vã mượn tạm điện thoại của anh chàng đẹp trai ngồi bên cạnh.

 

“Má ơi, má có thể đến đón con được không?”

 

Một lúc sau, một người phụ nữ trung niên hớt hải chạy tới.

 

Anh đẹp trai ngây người, buột miệng:

 

“Mẹ? Sao mẹ lại tới đây?”

 

“Ủa chớ không phải bạn gái con gọi mẹ tới à?”

 

Lần này thì đến lượt tôi đơ người.

 

Xin hỏi mọi người, con người ta làm sao lại có thể gây ra cái nhầm lẫn to thế này được chứ?

 

Cô Dâu Váy Trắng

Hoàn thành 81,683
Cô Dâu Váy Trắng

Khác

Khuyết Danh

Mập mờ với thanh mai trúc mã Cổ Ngôn suốt mười hai năm, yêu nhau ba năm, vậy mà cả hai vẫn chưa đi đến bước cuối cùng.
Hôm đó, cháu gái nuôi trong nhà anh, Cổ Tích Tích, gọi điện đến, vừa khóc vừa cầu xin tôi lập tức đến nhà họ.
“Chị Thần Hi ơi, chị mau tới đi... chú nhỏ... em... em sắp không chịu nổi nữa rồi...”
Trong điện thoại còn vọng lại tiếng r,ên r,ỉ khe khẽ của Cố Ngôn.
Trước mắt tôi bỗng hiện lên một hàng bình luận như đạn bắn:
[Trời ơi, nam chính bị bỏ th,u,ốc rồi, giờ nữ phụ mà qua thì chẳng khác nào trở thành công cụ để giải dược.
[Nữ chính rõ ràng thích chú nhỏ, vậy mà vẫn phải đau lòng nhường cơ hội cho nữ phụ, thương cháu gái nhỏ quá!]

[Chú nhỏ ơi, đến bao giờ anh mới nhận ra người anh yêu thật sự là cháu gái nhỏ cơ chứ.
Tôi thấy tim mình khẽ run, đây chẳng phải chính là tình tiết kinh điển của thể loại “văn chú nhỏ” hay sao?
[Heh, nam chính sau khi làm với nữ phụ sẽ chịu trách nhiệm, rồi lại quay về theo đuổi nữ chính, đúng là khổ cũng chẳng chịu khổ thật sự.
[Chuẩn luôn! Sau này nữ phụ vì không muốn buông tay người chồng khi đó đã là của mình, còn đuổi nữ chính đi. Đồ đ,àn b,à á,c đ,ộc! Cuối cùng phá sản, I,ang tha,ng đầu đường cũng đáng!
Tôi cúi xuống ngắm bộ móng pha lê thật vừa mới làm xong, thong thả mở miệng:
“Chịu không nổi thì gọi 120 cho chú em đi! Chứ bệnh viện đâu phải nhà chị mo?"

Trở Lại Hào Môn Tôi Đem Trà Xanh Trừng Trị

Hài Hước, Khác

Khuyết Danh

Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn lặp đi lặp lại một giấc mơ y hệt.

 

Trong giấc mơ đó, tôi chỉ là một vai phụ trong trò hề thiên kim thật giả.

 

Tôi điên cuồng bám víu vào tình thân, vì muốn giành lại gia đình mà không từ thủ đoạn.

 

Tôi liên tục đối đầu với thiên kim giả nhưng rồi chỉ tự biến mình thành trò cười cho thiên hạ.

 

Cuối cùng, tôi chết thảm nơi xứ lạ, không một ai thèm đoái hoài.

 

Khi tỉnh mộng, tôi nửa tin nửa ngờ.

 

Thế nhưng nhiều năm trôi qua, vẫn không hề có cái gọi là "người thân" đến tìm tôi.

 

Tôi cứ tưởng rằng mình có thể hoàn toàn thoát khỏi ác mộng quá khứ, đỗ đại học, bắt đầu một cuộc đời mới.

 

Nhưng ngay trước kỳ thi.

 

Bọn họ đến rồi.

Being Towards Death – Khách Hề

Đô Thị, Đam Mỹ

Khách Hề

Thể loại: hiện đại , yêu thầm từ hai phía, HE, thanh xuân học đường

Giới thiệu:
Trước khi tự sát, cậu nhận được lời tỏ tình từ người ấy.

Cậu trai quyết tâm từ từ chết đi khi đó lại không ngờ rằng bản thân sẽ luôn bị người nói lời tỏ tình trời xui đất khiến này vô tình phá hỏng mọi kế hoạch tự sát của cậu.

———————-
Giải thích về tên truyện:

*向死而生 cụm từ gốc là Being Towards Death (hiện hữu hướng đến cái chết) là một luận điểm về khái niệm ‘ chết \’ trong thảo luận được suy luận bằng suy luận kỹ càng bằng lý trí có tên là ” tồn tại cùng thời gian ” của nhà triết học người Đức – Martin Heidegger, rốt cuộc thì con người làm thế nào để đối diện với việc không thể nào tránh thoát được tử vong? Câu trả lời cuối cùng là : phép đảo ngược của sinh mệnh về mặt ý nghĩa chính là “Being Towards Death ” – hướng đến cái chết. Giải thích đơn giản hơn là khi trạng thái tinh thần của con người tới tận cùng đau khổ tuyệt vọng thì lại tìm thấy ý nghĩa của sự sống mà tái sinh.

*Bác sĩ tâm lý: raw là 心理医生 (tâm lý y sanh) là một thuật ngữ được sử dụng phổ biến ở Trung Quốc, tương đương với nhà tư vấn tâm lý bên mình. Ở Việt Nam không có bác sỹ tâm lý mà chỉ có nhà tâm lý và bác sĩ tâm thần. Định hướng và cách thức làm việc của hai chức danh này hoàn toàn khác nhau nhưng có thể làm việc cùng nhau để hỗ trợ cho thân chủ/bệnh nhân.

Bác sĩ tâm thần: chẩn đoán bệnh, kê đơn thuốc, học trường y chuyên ngành tâm thần.

Nhà tâm lý: qua các đánh giá, trò chuyện để tìm hiểu về bệnh, nguyên nhân bệnh, tìm các phương pháp trị liệu khác nhau để hỗ trợ thân chủ. Nhà tâm lý học khoa tâm lý, không học trường y, không có quyền kê đơn thuốc.

Lý do Thẩm Thính Miên mắc bệnh trầm cảm: (không có trong truyện, Hạ Xưa tự rút ra trong quá trình edit). Thẩm Thính Miên bị Hội chứng “People Pleaser” – “Hội Chứng Người Tốt” , “Người muốn làm hài lòng tất cả mọi người.”

Biểu hiện của hội chứng người tốt là:

 1. Không chú trọng cảm xúc và nhu cầu thật sự của bản thân. Cảm giác như bản thân lúc nào cũng không thể quan trọng hơn người khác.
2. Tỏ ra chấp nhận hầu hết những khuyết điểm, sai phạm của người khác và dễ tha thứ.

3. Luôn cảm thấy giá trị của mình phụ thuộc vào cảm nhận của người khác. Cực kì sợ bị phán xét, bị nói xấu, bị giận. Làm gì cũng muốn cố gắng hoàn hảo và ít để lộ ra khuyết điểm bản thân. Kể cả nói đùa cũng phải suy nghĩ thận trọng.

4. Cố gắng hành động thật đúng với mọi chuẩn mực đạo đức.

Tóm lại, tất cả những gì mà một người mắc Hội chứng người tốt mong muốn là sự yêu mến và hài lòng đến từ tất cả mọi người. khi bạn quá chú trọng vào thì nó không còn đồng nhất với những suy nghĩ hay cảm xúc thật của bạn nữa. Nó sẽ bắt đầu phản tác dụng gây ra tự ti, mất đi lập trường, không thể phát triển bản thân, stress dẫn tới trầm cảm.

 

Tặng Người Một Nhành Xuân

Đam Mỹ, Cổ Đại, Sủng

Hề Ngạn

✔Tag: Đam mỹ, Cổ đại, Tình cảm, Niên thượng, Song thị giác, thụ yêu thầm, Hỗ sủng thiên công, HE.

Trầm ổn ôn nhu Đại tướng quân cường công x si tình Đại Lý Tự khanh thụ.

Cp: Tào Đình Bách (Công) x Nhạc Mạc (Thụ)

---

Trấn Quốc Đại tướng quân Tào Đình Bách bị người hãm hại, nhi tử của y đến cầu cứu Đại Lý Tự khanh Nhạc Mạc nhờ phúc thẩm vụ án.

Trong quá trình điều tra chân tướng, Nhạc Mạc dần dần động tâm, sau khi minh oan cho tướng quân, cùng y ra sa trường, bị sự trầm ổn nhưng không mất ôn nhu của tướng quân làm cho càng lún càng sâu.

Tào Đình Bách từ hiểu rõ tâm tư của vị bằng hữu đã từng cứu mạng mình cho đến được người ta liên tục thổ lộ cuối cùng cũng đáp lại tấm chân tình ấy.

Tứ Trùng Miên - Ân Tầm

Ngôn Tình, Đô Thị, Linh Dị, Trinh Thám, Sủng

Ân Tầm

Hai năm sau, khúc nhạc “Ode to soul” chết chóc tái hiện…

Thế nên, anh là Lục Nam Thâm ư? Vị nhạc trưởng chính thức đầy thần bí?

Không, tôi là Trần Lẫm, tôi không biết gì về âm nhạc.

Anh là Trần Lẫm ư? Bên ngoài gọi anh là “Nham thạch”, sở trường bắt tóm bằng tay không.

Không, tôi là Thẩm Phục, một người già tuổi đã ngoài năm chục như tôi làm sao chơi được mấy môn thể thao đối kháng.

Anh là Thẩm Phục ư? Bên ngoài là một giáo sư, thực chất là một hacker cao thủ.

Không, tôi là Kiều Uyên, tôi ghét kẻ nào lừa gạt tôi.

Anh là Kiều Uyên, kỳ tài kinh doanh, cố chấp, lấy việc thao túng người khác làm niềm vui.

Không, tôi là Tư Niệm, nhưng tôi đã chết từ lâu lắm rồi.

Còn ai nữa?

Còn một người nữa.

Suỵt, cậu ta đang ngủ say, tuyệt đối đừng đánh thức cậu ta, cậu ta và người đứng sau lưng cậu ta rất nguy hiểm.

Có muốn phá giải bí mật khúc nhạc chết chóc không?

Hãy tìm Lục Nam Thâm, anh sẽ dùng âm thanh nói cho bạn biết chân tướng.

Sau đó, giết chết chúng ta.

Nhân vật:

  1. Lục Nam Thâm – Một nhạc trưởng bên ngoài hiền lành ngoan ngoãn thực chất là một con chó sói vs Hàng Tư – Một cô gái đi ngược lại triết lý õng ẹo, một nhân tài phát hiện “trà xanh”, một người có câu chuyện.
  2. Lục Nam Thâm – Một người hướng nội vs Niên Bách Tiêu – Một người hướng ngoại.

Đại ý:

Dùng “âm thanh” giải đáp bí ẩn, giải đáp một cách mới mẻ và chuẩn xác khái niệm người đa nhân cách. Nam nữ chính chữa lành cho nhau, yêu cuộc sống, yêu xã hội.

Thập Niên 70: Mẹ Kế Sau Khi Thức Tỉnh

Ngôn Tình, Đô Thị, Trọng Sinh, Nữ Cường, Gia Đấu, Điền Văn

Thư Thư Thư

Tác giả: Thư Thư Thư

Thể loại: Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Truyện Gia Đấu, Điền Văn, Đô Thị, Trọng Sinh...

Nhóm dịch: Tiểu Mộc

Văn án:

Cuối đời, Ninh Hương lạnh lẻo thê lương một mình nằm trong căn phòng trống rỗng, nghe tiếng tuyết tuôn rơi ngoài trời, nhìn lại cả đời mình ——

Cô xứng đáng với chức vị chị cả, con gái và con dâu thuận, mẹ kế vĩ đại, người phụ nữ sau lưng người đàn ông thành công...

Cô thôi học làm việc nuôi dưỡng em trai em gái lớn lên thành tài, hiếu thuận mẹ chồng đến già, dạy dỗ con chồng thành tài, phục vụ chồng cuộc sống không lo, vốn nghĩ những gì mình bỏ ra có thể nhận được hồi báo, kết quả đến cuối đời, ở trong mắt em cô và con chồng cô chỉ là một người phụ nữ nhà quê ngu dốt, cả đời lởn vởn ở bếp sau vườn, khiến người ta xem thường...

Mở mắt ra lại lần nữa, trở về năm mười chín tuổi, Ninh Hương gửi cho người chồng ở xa một tờ điện báo.

Một tuần sau cô cầm giấy đăng ký kết hôn thả trước mặt chồng: "Ly hôn đi."

Cả đời này, cô nên vì mình mà sống.

Một Vạn Lần Rung Động – Đổng Thất

Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng

Đổng Thất

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Một lòng một dạ, Ngọt ngào, Vườn trường, Thiên kiêu chi tử, 1vs1, Song xử, HE. 

Giới thiệu:

🌺 Chú thích:

1. Câu gốc “⼭有⽊兮⽊有枝⼼悦君兮君不知” trích từ 越⼈歌 – tác phẩm của tác giả vô danh thời Tiên Tần.

2. Trước khi trưởng thành không có tình tiết tình cảm thân mật.

3. Trước khi trưởng thành không có tình tiết tình cảm thân mật.

🌺 Thẻ: Một lòng một dạ, con cưng của trời, ngọt ngào, vườn trường.

🌺Từ khoá tìm kiếm: Nhân vật chính: Tiết Tư Đồng, Trình Yến  ┃Vai phụ:

Tả Nương Tử - Diêm Linh

Ngôn Tình, Cổ Đại, Ngược

Diêm Linh

Giới Thiệu:

Tình yêu vốn là một sự dày vò. Người yêu nhiều hơn sẽ khổ đau, người yêu ít hơn lại chịu thiệt.

Bạch Khanh, thân là ca kỹ được gả vào gia tộc chư hầu làm thiếp, nàng được chọn chỉ vì những toan tính chính trị của người đàn ông ấy. Hai con người vốn chẳng hề có tình cảm lại phải diễn tròn vai một đôi phu thê ân ái mặn nồng nhưng thực chất trong lòng mỗi người đều ẩn giấu những ý đồ riêng——

Nói đơn giản, đây là câu chuyện về quá trình hai con người không biết cách yêu, từ chỗ không yêu đến lúc nảy sinh tình cảm. Diễn biến tình cảm chậm đến mức rùa cũng phải lắc đầu ngao ngán…

Cảnh Báo: Truyện tập trung chủ yếu quá trình xây dựng cơ nghiệp của nam chính, bởi vì truyện viết từ năm 2010 nên có lẽ sẽ có những tư tưởng không hợp thời đại bây giờ, nam chính vì cơ nghiệp vẫn sẽ lấy vợ, có con và thê thiếp bình thường, vậy nên tem đảng ‘SẠCH\’ xin lưu ý, tránh giẫm phải mìn. Về phần truyện, hợp gu thì ở lại, không hợp thì rẽ trái, xin đừng buông lời cay đắngg.