Truyện đã hoàn thiện
Đam Mỹ, Cổ Đại, Khác
Một Lần Ly Biệt Xa Cách Ba Năm
Tên truyện: Lục Châu Ca Đầu - 六州歌头
Tác giả: Một lần ly biệt xa cách ba năm - 一别都门三改火
Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, cung đình, gương vỡ lại lành, sinh con, cưới trước yêu sau, HE
Nguồn: Trường Bội
Độ dài: 124 chương + 2 ngoại truyện
==
Giới thiệu
Thành Kim Lăng có đôi thần tiên quyến lữ nức tiếng xấu: nào là nâng chén lầu cao, nào là đấu rượu ngày trường, vợ chồng Chiêu Vương say mèm hết cả. Vạn bất đắc dĩ, nàng quận chúa nhỏ tóc đương để chỏm phải đích thân "ra trận" mới rước được đôi cha mẹ lố lăng của em về nhà.
Cho đến một ngày, Lục Lệnh Tùng và Tạ Cánh đồng thời nhận ra: số trời đã định, dù có giả vờ ngây ngốc, sống trong mơ màng thì cũng chỉ có thể lẩn trốn trong chốc lát, không thể trốn cả đời được.
Mùa đông năm Trinh Hữu thứ mười bảy, nhà họ Tạ ở ngõ Ô Y bị định tội dính vào cuộc tranh đoạt hoàng vị. Chiêu Vương phi Tạ Cánh quỳ trước cửa điện dưới trời mưa suốt ba ngày đêm, máu tươi chảy dài trên trán cũng chỉ đổi lại được bốn chữ "Lập tức xử trảm" cho nhà họ Tạ.
Quan giám trảm lại chính là người đầu ấp tay gối kết tóc mười năm của y, Chiêu Vương Lục Lệnh Tùng.
Lưu ý trước khi nhảy hố, đọc kĩ để tránh đạp 💣
1. Triều đại giả tưởng, chế độ quan lại lộn xộn, không có tầm nhìn rộng, không phải chính kịch quyền mưu.
2. Sinh con: Mọi người đều ngầm thừa nhận thụ có thể sinh con, chính truyện sẽ không nhắc đến việc này nữa.
3. Con của công thụ sẽ gọi hai người là cha - mẹ. (theo raw)
4. Quá khứ và hiện tại sẽ đi song song nhau, có đánh dấu đầu chương.
5. Truyện có H (hot choáy wuần 🔥🔥🔥)
6. Xưng hô trong truyện vẫn có ta - ngươi (giữa những người quyền chức lớn - người bình thường, thấp bé, vua - quan), còn lại hầu như đều dùng: tôi, con, cha, mẹ, anh, chị, em,...
Sau một thời gian cân nhắc lại, mình quyết sẽ thay đổi xưng hô cho nhân vật chính
=> Để thụ gọi công là anh - xưng em, công gọi thụ là em - xưng ta, (thay cho em - chàng và ta - em như ban đầu), xưng hô thay đổi khi cả hai đã có tình cảm.
Lý do là vì mình muốn nên mình đổi thôi, và cũng nói trước luôn là kể cả các chi tiết khác trong truyện có liên quan đến xưng hô, nếu bạn không đọc được kiểu gọi cha mẹ anh chị cô chú trong truyện cổ trang thì có thể drop từ đây luôn nhen ^^
Xuyên Không, Nữ Cường, Cổ Đại
Lương Phong Hữu Tín
Vừa xuyên không đến, ta đã phát hiện ra Đại Minh sắp diệt vong.
Nhưng thân phận của ta lại là tiểu cữu tử của Hoàng Đế Sùng Trinh - Chu Do Kiểm.
Là ngoại thích, muốn chạy trốn cũng không được.
Ta không nhịn được mà âm thầm than thở trong lòng:
[Haiz, khoảng cách Sùng Trinh thắt cổ trên núi Môi còn 300 ngày...]
Ai ngờ đâu, những lời này lại bị Hoàng Đế tỷ phu của ta nghe thấy!
Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Linh Dị, Đam Mỹ, Cổ Đại, Ngược, Sủng
Xuân Dữu Tử
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Huyền huyễn, Tu chân, Niên hạ, Chủ công, Gương vỡ lại lành, Hoan hỉ oan gia, Linh thần dị quái, 1v1, Sa điêu, Nữ vương thụ
___
CP: Tuấn tiếu hoạt thi công X Cao lãnh nữ vương thụ
Cung Thầm bị gán cho tội danh tày đình "Thông đồng với Quỷ giới", từ một thiên chi kiêu tử trở thành kẻ bị vạn người xa lánh.
Ngay cả người biểu đệ từ nhỏ vốn thân thiết, yêu thương hắn cũng nóng lòng muốn ra tay đâm chết hắn.
Trước tình cảnh đó, Cung Thầm chỉ biết thốt lên: May quá.
Nguy hiểm thật.
Nếu không nhờ lão bằng hữu là thần y đời thứ hai đương thời, suốt đêm giúp hắn tạo một cơ thể giả chịu thương, thì có lẽ hắn đã chết thật rồi.
Vào đêm Cung Thầm "giả chết"...
Cung Thầm háo hức gọi huynh đệ tốt: "Huynh đệ tốt, huynh có thể nhanh chóng đến mộ của ta một chuyến được không?"
Huynh đệ tốt cũng nhiệt tình đáp lời: "Có chuyện gì vậy lão huynh?"
Cung Thầm: "Huynh đệ à, có người đang đào mộ của ta."
Huynh đệ tốt: "???".
Gặp quỷ rồi! Ai mà tàn độc thế?
Cung Thầm nghiến răng nghiến lợi: "Là sư huynh của ta, Từ Tứ An."
--- Đương nhiên cũng là đối thủ không đội trời chung của ta.
Cứ như nước với lửa, gặp mặt là xé nhau ngay.
Mối thù sâu xa giữa hai người phải kể từ một lần ảo cảnh bảy năm trước.
Khi ấy Cung Thầm còn nhỏ, cho rằng ký ức trong ảo cảnh sẽ biến mất sau khi thoát ra, nên đã bạo gan hôn Từ Tứ An một cái. Ấy vậy mà Từ Tứ An lại ghi hận suốt bảy năm trời.
Khi cả hai cùng tu luyện trên núi, Từ Tứ An chưa bao giờ cho hắn sắc mặt tốt.
Ngày hắn bị đuổi khỏi sư môn, Từ Tứ An còn mời vài sư đệ sư muội uống rượu ăn mừng.
Hắn ấm ức không chịu nổi, suốt đêm trở về đại náo một trận.
Đêm đó, Từ Tứ An với mái tóc bù xù, ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ, nói với hắn câu cuối cùng: "Ta muốn băm vằm ngươi ra thành vạn mảnh."
Thế nên, khi Từ Tứ An lật nắp quan tài lên, Cung Thầm không khỏi run lẩy bẩy. Cứ tưởng mình sẽ bị nghiền xương thành tro, nào ngờ Từ Tứ An nhìn chằm chằm thi thể hắn hồi lâu, cuối cùng không biết là bị làm sao, lại bò vào quan tài...
Rồi sau đó, y ngồi lên người hắn.
Khoan đã...
Ngươi muốn làm gì với thi thể của ta vậy hả?
Cung Thầm hoảng sợ nghĩ.
___
Tag: Niên hạ, Linh dị thần quái, Oan gia vui vẻ, Gương vỡ lại lành, Tiên hiệp tu chân, Sa điêu.
Góc nhìn nhân vật chính: Chủ công.
Tóm tắt một câu: Ngày đầu tiên giả chết, mộ bị đối thủ không đội trời chung đào bới.
Ý nghĩa: Thiện lương bao dung.
【Tác giả lưu ý: Không phù hợp với độc giả thuộc đảng sủng công. Giai đoạn đầu sẽ có tình tiết tát mặt (bạn). Ghi chú ngày 22.07.2025.】
Ngôn Tình, Xuyên Không, Trinh Thám, Nữ Cường, Cổ Đại, Sủng
Tề Vũ Ngư Nhi Xuất
Nữ pháp y hiện đại Từ Tĩnh vô tình xuyên không trở thành một phụ nữ tai tiếng, làm đủ trò ngu xuẩn, vừa bị phu quân bỏ rơi. Trước tình cảnh “hố cha” này, nàng chỉ nhàn nhạt đối mặt: “Cuộc sống phải tiếp tục, ta sợ gì chứ!”
Một ngày nọ, Thị Lang Bộ Hình Tiêu Dật đến huyện An Bình điều tra vụ án. Đột nhiên, nha dịch dẫn tới một nữ tử bị tình nghi. Không chút sợ hãi, nàng thản nhiên ngẩng đầu, chậm rãi cất giọng:
“Dân nữ xin tự chứng minh sự trong sạch.”
Tiêu Dật kinh ngạc nhận ra, vị tiền thê của mình không chỉ thay đổi tính nết, mà còn biết khám nghiệm tử thi, phá án, và sở hữu y thuật tinh diệu phi phàm.
Không ngồi yên được, Tiêu Dật đích thân tới cửa, nhờ Từ Tĩnh hỗ trợ khám nghiệm tử thi.
Từ Tĩnh: “Được thôi, khám nghiệm một lần một lượng bạc.”
Tiêu Dật: “…”
Ngôn Tình, Cung Đấu, Hài Hước, Sủng
Tạ Lạp Cách Đích Tuyết
Ta là công chúa phế vật nức tiếng của Đại Ân, văn không thạo, võ không thông, chỉ được cái mã ngoài.
Thế nên, phụ hoàng anh minh của ta vung tay, đem ta gả cho Hoàng đế Đại Tề.
Nghe đồn vị Thánh thượng này tính tình thất thường, kỳ quái, đặc biệt thích giết mỹ nhân. Hậu cung của ngài trống rỗng không còn một bóng người.
Tề Nghiên cho ta xem cây quạt làm từ xương mỹ nhân, một tay xoa đỉnh đầu ta, cười như không cười: “Sợ không? Nếu sợ thì giờ chạy về Ân Quốc vẫn còn kịp.”
Tay ta túm ống tay áo hắn run run, nhưng ta vẫn lắc đầu: “Không, không về.”
Tề Nghiên ấn mạnh tay xuống, hỏi: “Ồ? Vì sao?”
Ta nhìn thẳng vào đôi mắt híp lại của hắn, nói từng chữ một: “Lười chạy…”
Tề Nghiên: “…”
Đùa à, chạy từ Tề Quốc về Ân Quốc, mệt chết đi được!
Tên gốc: Thật sự chỉ là lười chạy.
Trọng Sinh, Cung Đấu, Nữ Cường, Cổ Đại, Sủng
Khuyết Danh
Kiếp trước, Thái tử ép ta gả cho vị đệ đệ tàn phế của hắn.
Ta liều chết kháng cự, nhất quyết không tuân.
Hắn vu cáo phụ thân ta tham ô, khiến mẫu thân uất ức đập đầu mà tận số.
Lại sai người chọc đứt gân chân ta, giam vào lãnh cung, để mặc ta rét mướt mà chết lạnh.
Lần nữa mở mắt, Thánh thượng hỏi ta: “Ngươi có nguyện gả cho Chiêu vương?”
Ta cúi mình tạ ân, lòng thành khẩn thiết.
“Thần nữ, can tâm tình nguyện.”
Nữ Cường, Cổ Đại, Khác
Chi Ức
Ta cùng huyện chủ bị sơn tặc bắt vào một ngôi miếu hoang.
Nghe nói đêm đó, toàn thành náo loạn truy tìm, Thái tử phát cuồng tìm kiếm người.
Khi trời tờ mờ sáng, Thái tử rốt cuộc dẫn người xông vào miếu, ôm lấy huyện chủ đã mất mà tìm lại, vừa hối hận vừa xin lỗi.
Phu quân ta đứng bên, an lòng nhìn cảnh tượng ấy, còn ta, vì một đêm hoảng sợ mà mất đi hài tử trong bụng.
Sau này, ta vô tình nghe được huyện chủ cảm kích phu quân:
"Nếu không nhờ huynh bày mưu vụ bắt cóc ấy, Thái tử đâu có nếm trải tư vị mất đi ta. Giờ đây, chàng đặc biệt trân quý ta, chỉ là không ngờ thê tử của huynh lại kinh hãi đến mức sảy thai."
Phu quân cười nhạt:
"Chẳng qua là tiện nội nhát gan vô dụng mà thôi. Ngày ấy bắt nàng ta theo chỉ để tránh Thái tử nghi ngờ, không ngờ nàng ta lại vô dụng đến thế, chỉ bị giam một đêm mà cũng làm rơi mất hài tử."
"Huyện chủ là phượng hoàng bay cao, nàng ta chỉ là chim sẻ nơi khuê phòng. Có thể giúp huyện chủ trở thành Thái tử phi, đó là phúc phận của nàng ta."
Giữa cơn phẫn hận, ta bị ngã từ bậc cao.
Lúc mở mắt ra, lại trở về đêm ta bị bắt cóc năm ấy!
Tiên Hiệp, Đam Mỹ, Khác, Sủng
Lười Đến Cùng Cực
Xuyên Thành Yêu Đao Của Nam Chính.
Tác giả: Lười Đến Cùng Cực.
Edit: DTDT.
Số chương: 67.
GIỚI THIỆU
Thẩm Tịnh là một người mắc chứng sạch sẽ, luôn thích giữ cho bản thân thơm tho tinh tươm. Vất vả lắm mới livestream xong, cậu định nghỉ ngơi một chút rồi đọc tiểu thuyết giải trí, ai ngờ lại phát hiện ra một sự thật kinh hoàng...
Nam chính không tắm rửa?! (╥_╥)
Không tin vào mắt mình, Thẩm Tịnh đọc đi đọc lại mấy lần để xác nhận. Và rồi cậu nhận ra-tác giả chưa bao giờ viết bất kỳ cảnh nào nam chính tắm rửa cả!
Thẩm Tịnh: Fine, một nam chính bốc mùi thì sao có thể xứng với một người thơm tho như tôi chứ?
Ngay lập tức, cậu để lại một bình luận chê bai:
"Nam chính suốt ngày chỉ biết cầm đại đao đi chém người, ngay cả tắm cũng không thèm. Dao chắc sắp bị ướp gia vị luôn rồi, oẹ!"
Ai ngờ, câu nói này đã chọc giận tác giả nhỏ nhen. Trong cơn tức tối, tác giả ném thẳng cậu vào thế giới tiểu thuyết, bắt cậu sống một đời làm thanh đao đó. Chỉ khi nam chính phi thăng thành tiên, cậu mới có thể quay về thực tại!
— ✦ —
Xuyên vào thế giới truyện nam chủ, Thẩm Tịnh trở thành một thanh yêu đao—vũ khí của nam chính. Mỗi ngày, cậu theo bước nam chính, cùng hắn vung đao chém giết. Để có thể quay về thế giới thực, cậu chỉ có thể nghiến răng chịu đựng.
Thế nhưng, ba ngày trôi qua, lưỡi đao dính đầy máu tanh, mùi hôi nồng nặc, nam chính vẫn không chịu rửa!
Cuối cùng, Thẩm Tịnh nổ tung: o(≧口≦)o!
໒꒰ྀི˶˃ᆺ˂˶꒱ྀི১
Thiếu gia mắc chứng sạch sẽ vs Nam thần chiến thần.
Lưu ý: Nam chính CÓ tắm rửa, chỉ là không thể miêu tả cảnh đó!
Thể loại: 1v1, định mệnh an bài, thiên chi kiêu tử, tiên hiệp tu chân, xuyên sách, nhẹ nhàng, ngọt sủng.
Nhân vật chính: Thẩm Tịnh x Mục Thiên Phong
Một câu tóm tắt: Ngay cả đại đao cũng phải thơm tho!
Thông điệp: Không ngừng cố gắng theo đuổi ước mơ.
Đô Thị, Đam Mỹ, Sủng
Bách Hộ Thiên Đăng
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Giới giải trí , Song khiết 🕊️ , Song hướng yêu thầm , Chủ thụ , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1
Công mắc hội chứng Asperger x Thụ có khuynh hướng trầm cảm + rối loạn lo âu.
An Hứa Mạc từ nhỏ đã biết Chu Cẩn Trầm rất đẹp trai. Cậu trăm cay nghìn đắng gia nhập công ty của Chu Cẩn Trầm, vốn tưởng rằng hai người ở chung vẫn sẽ xa cách như trước, ai ngờ lại trở thành người chuyên trách chắn đào hoa cho đối phương.
Chu Cẩn Trầm: Cuối tuần có tiệc tối Minh Ngu.
An Hứa Mạc: Hả? À à, được.
Nam thần ảnh đế A: ... Đó là tôi cố ý sắp xếp thảm đỏ cho chúng ta đó!
Chu Cẩn Trầm: Chuyển đến đây đi, có giường trống.
An Hứa Mạc: Hả? Vâng, được.
Đại lão cấp cao B: ... Tôi vất vả lắm mới đuổi được bạn cùng phòng của em đấy!
Đàn anh C: Cẩn Trầm, tiêu chuẩn chọn vợ chọn chồng của em là gì? Xem xem anh có phù hợp không.
Chu Cẩn Trầm chỉ vào An Hứa Mạc bị kéo đến tham gia chương trình cùng mình: Như em ấy.
An Hứa Mạc: ...? Cái này dễ gây hiểu lầm lắm...
Chu Cẩn Trầm: ...
Chu Cẩn Trầm: Không có hiểu lầm.
Câu chuyện về một bé đáng yêu chắn đào hoa cho người mình thích, cuối cùng không thể tin được mình lại có được kết quả tốt đẹp.
1.【Gỡ mìn: Tuyến tình cảm dài, đơn phương biến song phương.】 Giai đoạn đầu thụ yêu thầm không nói, giai đoạn sau công làm rõ rồi theo đuổi thụ. Công theo đuổi thụ! Công theo đuổi thụ! Công theo đuổi thụ! Nhắc lại ba lần.
2. Công thụ từ đầu đến cuối thể xác và tinh thần 1v1, tuyến sự nghiệp là sảng văn thăng cấp, bối cảnh giả tưởng là đồng tính được kết hôn. Công thụ không có quan hệ huyết thống và quan hệ thân thuộc pháp lý.
3. Tất cả nhân vật đều không có nguyên mẫu, nội dung chỉ là hư cấu, mong mọi người đừng quá để ý, lỗi sai khó tránh khỏi, mong mọi người thông cảm, cảm ơn O(∩_∩)O.
Tag: Yêu sâu sắc, giới giải trí, hiện đại hư cấu, sảng văn.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: An Hứa Mạc, Chu Cẩn Trầm.
-------------------------------
Nhận xét tác phẩm:
An Hứa Mạc từ nhỏ đã biết Chu Cẩn Trầm rất đẹp trai. Cậu trăm cay nghìn đắng gia nhập công ty của Chu Cẩn Trầm, vốn tưởng rằng hai người ở chung vẫn sẽ xa cách như trước, kết quả Chu Cẩn Trầm vì đào hoa xấu quá nhiều mà phiền não. Vì hai người có quen biết trước đây, An Hứa Mạc lại trở thành người được chọn tốt nhất để chắn đào hoa.
Hai người trong mắt mọi người đã thành công trở thành một đôi, An Hứa Mạc cũng luôn tận chức tận trách đóng vai trò tấm chắn.
Thời gian dần trôi qua, khi Chu Cẩn Trầm thật sự tính toán thổ lộ, lại phát hiện đối phương chỉ cho rằng đây là một lý do chắn đào hoa tiếp theo.
Văn phong của tác phẩm này lưu loát, miêu tả tinh tế, tuyến sự nghiệp và tuyến tình cảm của hai nhân vật chính cùng phát triển, thu hút người đọc.
Tình cảm của hai nhân vật chính sẽ phát triển như thế nào, cuối cùng họ có thể từ diễn thành thật hay không, vấn đề này khiến người đọc rất mong chờ.
Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng
Ngải Ngư
Thể loại: Hiện đại – Thanh xuân vườn trường – Đơn hướng yêu thầm→ Song hướng yêu thầm– HE
Văn án
Chiều hôm đó, mây trời đỏ rực như bầu trời đang cháy, đẹp đến lạ thường.
Tiết cuối cùng là tiết thể dục, lớp học chỉ còn lác đác vài người.
Bạch Y đến bên bàn của Chu Vụ Tầm phát bài kiểm tra, định đặt bài lên bàn cậu.
Không ngờ đúng lúc ấy cậu lại đang vô thức nghịch thước gõ lên bàn học, chẳng may đập trúng tay cô.
Ngay lập tức, bàn tay ấm áp của cậu đặt lên mu bàn tay cô, nơi đang tê dại và ửng đỏ.
"Xin lỗi, cậu không sao chứ?"
Có lẽ cảm thấy hành động của mình không phù hợp, cậu vội vã đứng dậy, rụt tay lại ngay.
Bạch Y đứng sững trước mặt cậu, đến thở cũng khó khăn.
Tối hôm ấy, cô viết một dòng trong cuốn sổ tay: "Cậu ấy đã chạm vào tay mình."
Đó là lần gần gũi nhất giữa họ trong suốt những năm học cấp ba.
Tối ngày 1 tháng 7 năm 2011, Bạch Y viết trong nhật ký:
"Nếu yêu thầm có âm thanh, thì nỗi lòng tớ dành cho cậu, nhất định sẽ xuyên mây xé đá, vang dội khắp trời.
May mà yêu thầm không có âm thanh. Tiếc thay, nó lại không có."
May là nó lặng lẽ – để chúng ta vẫn có thể làm bạn.
Nhưng tiếc là – vì lặng lẽ, nên cậu mãi mãi sẽ không biết rằng tớ đã từng thích cậu đến nhường nào.
"Dẫu cậu không còn là một phần trong thế giới của tớ,
Nhưng cậu vẫn hiện diện trên mọi con phố tớ đi qua."
Thông tin thêm
• Hiện đại | Sau khi tái ngộ:
◦ Nam chính: Nghiên cứu sinh tiến sĩ ngành Hóa học
◦ Nữ chính: Luật sư tinh anh
• Giai đoạn đầu: Nữ chính đơn phương
• Về sau: Song phương thầm mến → tái ngộ → nam theo đuổi trước
• Khi yêu nhau: Không phải mối tình đầu, nhưng đều sạch sẽ (song C)
• Kết thúc: Happy Ending
• Lời dẫn trong văn án trích từ ca khúc 《步步》 của nhóm Mayday
📝 Từ khóa:
Thanh xuân – Học đường – Ngọt ngào – Tình yêu đơn phương – Gặp lại – Chữa lành
✨ Một câu tóm tắt:
"Cậu là người tớ cất giữ nơi sâu nhất trong tim – nơi đã phủ đầy bụi... nhưng chưa từng lãng quên."
🎯 Chủ đề:
1. Yêu thầm một người sẽ khiến ta trở nên tốt hơn.
2. Tình đơn phương cuối cùng cũng có thể trở thành tình yêu song phương.
Huyền Huyễn, Cổ Đại
Cẩm Tú Hôi
Núi không cần cao, có tiên thì sẽ nổi tiếng. Nước không cần sâu, có cá chạch cũng đủ.
Cá chạch, chính là rồng sa cơ, không có dáng rồng, không có hình rồng, càng không có mệnh rồng.
Chờ đến khi phong vân khởi, cũng có thể nổi mây phun sương, gọi gió gọi mưa, nghịch chuyển biến hóa âm dương, ẩn thân giấu mình.
Dựa vào khả năng đào hố khoét hang, khoét thủng thiên đình, đào thông địa phủ, biến một cái giếng nước nhân gian thành nối với bốn biển, thông bát cực, xuyên suốt trời đất.
Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng
Mộng Tiêu Nhị
Thể loại: Hào môn thế gia, Gương vỡ lại lành, Tình yêu trong hôn nhân, Nghiệp giới tinh anh, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng.
VĂN ÁN:
Vào buổi tiệc chúc mừng thành công của triển lãm tranh, Chung Ức gặp lại Chu Thời Diệc, mọi thứ giờ đây đã thay đổi, lúc này cô là nhân viên của đơn vị tổ chức triển lãm tranh, mà Chu Thời Diệc đến chung vui với người hoạ sĩ, trông anh cao quý trang nghiêm lại lạnh nhạt, vừa xuất hiện đã khiến xung quanh náo nhiệt, được mọi người yêu quý vây quanh.
Cô đã nhìn thấy anh, còn anh thì không.
Đồng nghiệp chạy đến ôm lấy cánh tay cô, nhỏ giọng tám chuyện: “Anh ấy chính là Chu Thời Diệc, thiếu gia thứ tư nhà họ Chu.”
Chung Ức chỉ cười cười, không tiếp lời.
Cô không hề cảm thấy xa lạ gì về anh, cô và anh từng hẹn hò, sau khi chia tay cũng không hề liên lạc.
Mà ngay vào tuần trước, cha cô đã sắp xếp đối tượng liên hôn cho cô, mà người đó lại chính là Chu Thời Diệc, hai nhà đã định xong cuộc hôn nhân này.
Một câu giới thiệu: Đã lâu không gặp
Lập ý: Cửu biệt trùng phùng
Ngôn Tình
Thanh Đồng Tuệ
Lục Gia vì muốn thoát khỏi nhà chồng mà khổ tâm bày mưu suốt năm năm.
Nhưng khi nàng rốt cuộc cũng bước được ra khỏi cửa, lại không ngờ trong ngôi miếu đổ nát nơi mình ẩn thân, lại có một nam nhân tay cầm trường kiếm, y phục sặc sỡ hệt như một con công.
Cái gì?
Con công này tới để diệt cả nhà chồng nàng ư?
Sao không đến sớm hơn, cũng chẳng đến muộn hơn, lại cứ xuất hiện ngay lúc này chứ!
…
Thẩm Khinh Chu vốn tưởng rằng Lục Gia chỉ là một kẻ ham sống sợ chết, chẳng qua là cái gánh nặng vướng chân mà thôi. Kết quả, nàng lại là một nữ nhân điên cuồng đến mức dù có bị loạn kiếm xuyên ngực, vẫn liều mình lao tới, hung hăng đâm dao vào tim kẻ thù.
Nàng không cần mạng nữa sao?
Dĩ nhiên là cần!
Sống lại một đời, Lục Gia có ba mục tiêu:
Thứ nhất, phát tài làm giàu.
Thứ hai, báo thù rửa hận.
Thứ ba, sống đến trăm tuổi, hưởng thụ cuộc đời mỹ mãn.
Còn chuyện khác ư… Ủa? Nam nhân ven đường kia tuy mặt mày khó ở, nhưng lại có tướng mạo anh tuấn phi phàm, võ nghệ cũng không tầm thường.
Nhặt về! Nhặt về ngay!
Kiếp trước làm mệnh phụ nhà quyền quý đã đủ khổ sở, đời này nàng cứ bắt một tiểu tử ngoan ngoãn về làm con rể nhà mình đi thôi!
Đô Thị, Đam Mỹ, Trọng Sinh, Khác, Sủng
Ngưỡng Thiên Tiếu
Tên truyện: Tỉnh Táo Rồi Không Làm Lốp Xe Dự Phòng Công Nữa!
Tên hán việt: Bị Thai Công Phiên Nhiên Tỉnh Ngộ Liễu
Tác giả: Ngưỡng Thiên Tiếu
Editor: Moechan
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Sống lại, Chủ công, Mỹ công, Niên hạ, He
Nguồn: Tấn giang
Giới Thiệu
Khúc Hà Tinh đến tận lúc chết mới nhận ra, cậu chẳng qua chỉ là kẻ thay thế và là hòn đá lót đường cho người mình yêu Bạch Li.
Vì Bạch Li, cậu đã chọn chuyên ngành mình không thích, làm công việc mình chẳng hề hứng thú. Cũng vì một câu "đàn ông mặc đồ phụ nữ thật mất mặt" của gã, cậu đã phải đè nén sở thích cá nhân, dù có mê mẩn đến mấy cũng chưa một lần dám thử.
Cậu từng ngây thơ nghĩ rằng, yêu nhau lâu tình cảm phai nhạt là chuyện thường tình, nên Bạch Li mới lạnh nhạt với cậu, ít thì vài ngày, nhiều thì cả tháng chẳng thấy về nhà.
Để làm Bạch Li vui lòng, cậu đã hao tâm tổn trí chuẩn bị một bất ngờ, nào ngờ lại tận mắt chứng kiến cảnh gã đang hôn môi một người đàn ông khác.
Khúc Hà Tinh thất thểu rời đi, chẳng may gặp phải tai nạn giao thông. Ngay trước khi ý thức hoàn toàn vụt tắt, cậu mơ hồ nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.
Đó là người đàn ông đã từng theo dõi, quấy rối cậu Tạ Diệc Thanh.
Sau khi sống lại, Khúc Hà Tinh quyết định sẽ sống thật tốt vì bản thân một lần. Mặc những chiếc váy xinh đẹp nhất, trang điểm lộng lẫy nhất, trở thành nhà thiết kế thủ công thủy tinh tài năng nhất, và yêu một người đàn ông vừa có quyền thế lại vừa nghe lời cậu răm rắp.
Còn Bạch Li hả? Khỏi, cút đi cho khuất mắt.
- Thụ theo đuổi Công, Thụ sủng Công
- Mỹ nhân tóc dài mặc đồ nữ (Công) x Cực kỳ chiếm hữu, cuồng nhiệt (Thụ)
Khúc Hà Tinh (công) x Tạ Diệc Thanh (thụ)
Tag: Niên hạ, Đô thị, Sống lại, Nghiệp giới tinh anh, Ngọt văn, Yêu thầm
Ý nghĩa: Yêu là đồng hành.
Ngôn Tình, Đô Thị
Mạt Thanh Ti
Văn án:
Lần đầu tiên cô nghe thấy giọng nói của anh là trên radio. Năm đó Tiêu Nhược hai mươi mốt tuổi.
Sáu tháng sau, cô đứng ở cửa đài radio nhìn thấy anh, hai mắt cô đỏ hoe. Ngay lúc đó cô khẳng định một điều: Chính là anh.
Người đàn ông tuấn tú hiền lành, trên người không có chút khói lửa, người đàn ông khiến cô cảm thấy trống rỗng, làm cô quên cả rụt rẻ, thân thể muốn hóa thành nước – Hứa Gia Ngôn.
Đáng tiếc một chàng trai ưu tú như vậy lại đi đứng không tốt.
****
Không ai biết, cô đã dùng bao nhiêu giọt nước mắt, bao nhiêu lời nói nhẹ nhàng và đã làm bao nhiêu điều để chọc thủng tim anh. Để người đàn ông cô đơn 9 năm vơi đi sự mặc cảm tự ti trong xương cốt.
Để anh có thể cúi xuống ngang mặt cô, nói một câu đã nhiều năm rồi không nói:
“Nhược Nhược chân anh đau quá.”
Vào ban đêm nói với cô: “Nhược Nhược, vì em anh sẽ che lỗ tai mình lại.”
Để rồi một ngày, người đàn ông đỏ mặt khi hôn trước đám đông, đứng ở sân bay chống nạng, ôm mặt cô và hôn lên môi cô.
Tuy nhiên, dù là một người đàn ông dịu dàng nhưng cũng có dục vọng, hết lần này đến lần khác mất kiểm soát trên gường.
