Truyện đã hoàn thiện
Ngôn Tình, Đô Thị, Huyền Huyễn, Dị Năng, Nữ Cường, Hài Hước, Điền Văn, Mạt Thế, Sủng
Hoàng Tiểu Thiền
Sau khi bị một cái gạt tàn đập vào đầu, Tô Hàm đột nhiên tỉnh ngộ, biết được mình là một nữ phụ chết sớm trong một tiểu thuyết mạt thế, chết ngay từ đầu, ý nghĩa tồn tại của cô chính là để đưa bàn tay vàng cho nữ chính.
May mắn thay, lần này cô không chết, bàn tay vàng còn đây, cô quyết định cố gắng sống sót trong mạt thế, nắm giữ nhân sinh của mình.
Nhưng sau đó cô lại phát hiện có gì đó không ổn, hình như cô… cô không phải là người?
Đam Mỹ, Xuyên Không, Dị Năng, Điền Văn, Sủng
Tát Tạp Ngư
Phúc hắc câu hệ ôn nhu công (Bùi Nhuận) x Giá trị vũ lực cao - tham ăn - ngốc manh thụ (7361)
—————
Văn án:
Ở tinh tế, người phỏng sinh mang số hiệu 7361 chuyên phụ trách làm nông, bỗng một ngày xuyên qua, trở thành quả phu lang vừa gieo mình xuống sông của Đại Thịnh triều.
Nguyên chủ có một bà mẹ chồng độc ác, đại bá háo sắc, đại tẩu khắc nghiệt.
7361: Đa tạ lời mời, kẻ không liên quan, chớ cản trở bữa cơm của ta.
Lúa trĩu hạt trong ruộng, cá bơi lội dưới sông, trái chín trên cành, gà béo trong ổ...
Mỗi món ăn đều khiến đôi mắt 7361 sáng rực.
Trời cao có thấu, những thức ăn này đối với một người phỏng sinh ở Tinh Tế mỗi ngày chỉ biết uống dịch dinh dưỡng mà nói, có sức hấp dẫn lớn đến nhường nào?
Vậy là 7361 dốc sức thực hiện chức nghiệp vốn có của mình, trồng rau!
Mùa nào thức nấy: rau chân vịt, dưa leo, đậu que.
Trái vụ cũng chẳng hề chi: khoai tây, cải trắng, cà rốt.
Tất thảy đều do một tay cậu trồng nên.
Hẹ cậu trồng, giúp một viên ngoại mắc bệnh kín lại khôi phục phong thái năm nào.
Cà chua cậu trồng, khiến một tiểu thư khuê phòng có làn da không đẹp, nay trắng nõn như ngọc.
***
Đám người tranh nhau mua rau dưa, suýt chút nữa đã san bằng cửa nhà cậu 7361, thậm chí ngay trước cổng mà vung tay ẩu đả.
"Liễu lão bản, măng tây vừa thu hái, nhất định phải ưu tiên đưa đến nhà ta! Lão gia nhà ta đã trông mong từng bữa."
"Khoai tây, Trương gia chúng ta lấy hết! Bao nhiêu cũng không đủ!"
"Cà tím, măng tây, còn lại cứ để Lâm gia chúng ta bao cả!"
7361: Không bán, không bán! Ngay cả phần ta còn chẳng đủ ăn đây này!
Một ngày nọ, phát hiện vị Tú tài què chân đầu thôn sở hữu tay nghề nấu nướng tuyệt hảo, 7361 lập tức chạy đến, mắt đầy chân thành mà thỉnh cầu: "Sau này, ta trồng trọt cho ngươi, ngươi nấu cơm cho ta, có được không?"
Tú tài Bùi Nhuận thoáng sững người, lại hiểu lầm ý cậu, ấp úng đáp: "Chuyện này... e là không thỏa đáng lắm."
***
Một năm sau, vị học đầu châu học từng ngã ngựa mà tàn tật, nay lại hiên ngang đứng trên yến tiệc Lộc Minh.
Một bài từ phú kinh động cả vị đại nho ẩn cư chốn triều đình.
Yến tiệc tàn, mọi người đổ xô đi tìm Bùi Nhuận, nhưng y đã sớm rời đi. Cuối cùng, họ tìm thấy y trong một quán ăn nhỏ.
Chỉ thấy vị học đầu ngày ấy giờ đây mang nét mặt ôn hòa, tay nắm lấy tay phu lang của mình, giọng nói tựa xuân phong lướt nhẹ: "Ăn ít thôi, lát về ta làm rượu nếp viên cho em."
--------------------------------------
Tag: Bố y sinh hoạt, duyên trời tác hợp, xuyên qua thời không, làm ruộng văn, dị năng, nghịch tập
Vai chính: 7361, Bùi Nhuận
Một câu tóm tắt: Ta có siêu năng lực làm ruộng!
Lập ý: Chuyên tâm một đạo, tự gây dựng thành tựu!
Ngôn Tình, Gia Đấu, Cổ Đại, Ngược, Sủng
Đông Nam Nhiễu
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Song khiết , Trạch đấu , Cường thủ hào đoạt , Phúc hắc , Hỏa táng tràng
Văn án:
An Bình Hầu Thế tử Lục Diễm, là Thống Soái lẫy lừng quyền thế của Tấn Quốc, tính tình ngạo mạn lạnh lùng, không gần nữ sắc. Một lần cầm Hồn Kiếm giết sạch ngoại địch và gian thần, hắn ra tay sấm sét, khiến toàn bộ triều thần hoảng sợ, ai nấy đều nơm nớp lo sai một bước sẽ lọt vào tầm mắt của hắn. Trong mắt bách tính, hắn là thần bảo hộ. Hoa Thanh Nguyệt trước khi gặp hắn, cũng từng nghĩ như vậy.
Cho đến khi — lần đầu gặp mặt.
Hắn mặt lạnh vô tình, khinh nàng thô lỗ vô lễ, không xứng xuất hiện nơi thanh nhã.
Ngay sau đó, không phân rõ phải trái, hắn phạt nàng ngay giữa đám đông, khiến nàng mất sạch mặt mũi.
May mắn nàng nhẫn nhục chịu đựng, chỉ mong chờ vào hôn ước giữa hai nhà do trưởng bối định đoạt từ trước. Chỉ cần thành hôn, nàng sẽ đạt được mục đích mong đợi bấy lâu.
Nhưng hắn lại nhìn đôi môi bị hắn hôn đến sưng đỏ, ác liệt cười lạnh:
“Bị ta chà đạp đến mức này, ngươi còn muốn gả cho ai? Hủy hôn với tam đệ ta, theo ta. Ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, đợi ta cưới chính thê xong sẽ thả ngươi rời đi.”
Ngay sau đó, là ban ngày các loại tra tấn tâm lý — buổi tối càng sâu cay hơn.
Đến ngày tứ hôn, Hoa Thanh Nguyệt rốt cuộc nghĩ rằng mình có thể giải thoát rồi.
Nhưng hắn lại đập nát toàn bộ tôn nghiêm của nàng, trước mặt mọi người thản nhiên tuyên bố:
“Từ nay về sau, ngươi là thiếp thất của ta. Đời này đến chết, trên mộ bia cũng phải khắc mấy chữ đó. Đây là thông báo, không phải hỏi ý ngươi.”
Vì để thực hiện tâm nguyện nhiều năm, nàng nhẫn nhịn, lấy lòng, chờ đến khi mọi thứ viên mãn, nàng dốc hết sức muốn thoát khỏi ma chưởng của hắn. Nhưng hết lần này đến lần khác, nàng đều thất bại. Mọi đường lui nàng cẩn thận sắp đặt, hắn đều bóp chết từ trong trứng nước.
Hắn khinh thường tình yêu, chỉ biết trong màn đêm tước đoạt thân thể nàng như một cơn nghiện.
Cho đến khi cuối cùng, nàng nắm được cơ hội, thành công trốn đi. Ngay dưới mí mắt hắn, nàng bắt đầu một cuộc sống bình thường, không liên quan đến hắn nữa.
Lúc này, hắn đỏ mắt hoảng sợ.
Xuyên Không, Điền Văn, Sủng
Khuyết Danh
Là một nữ phụ tuyến mười tám, vừa là pháo hôi vừa là “tiểu tiên nữ làm màu” trong truyện niên đại, số phận đương nhiên không thể thiếu một cái kết bi thảm khiến người ta tiếc thương.
Nhưng… xin lỗi nhé, lần này là tôi xuyên đến đây.
Nhìn người đàn ông trước mắt — dáng người cao lớn thẳng tắp như cây tùng, mắt phượng, sống mũi cao thẳng, từ khuôn mặt đến vóc dáng, hoàn toàn là kiểu hình lý tưởng trong thẩm mỹ của cô.
Bạch Nguyệt Quý nói: Phải ngu đến mức nào mới bỏ qua một người đàn ông như thế để lao vào tìm người khác chà đạp mình?
Sau này có người hỏi: Cô không hối hận khi gả cho một anh chàng quê mùa nhà quê sao?
Bạch Nguyệt Quý: Nói thật lòng thì, lấy được một anh trai thô kệch mà ngọt như mật — đúng là hạnh phúc không tưởng~
Đam Mỹ, Cổ Đại, Ngược, Hệ Thống
Phong Hà Cử Nga
Cửu hoàng tử Kỳ Trường Ức kế thừa dung mạo mẫu phi, một bộ câu hồn nhiếp phách khuynh thành, lại là nhân nhi có chút ngu dại. Hắn một bên ở trong cung quá lâu đến nơm nớp lo sợ, một bên còn phải bị người trong lòng coi như thế thân, sau đó lợi dụng cùng tra tấn, nội tâm đặc sắc tinh xảo rốt cuộc tựa như tro tàn. Bùi Tranh là thừa tướng đương triều, dưới một người trên vạn người, hắn thủ đoạn sắc bén thi hành chính sách tàn bạo, tàn nhẫn độc ác mọi người đều biết, lại dần dần cùng Cửu hoàng tử không được ân sủng xích lại gần nhau. "Điện hạ, vừa mới trên triều đình đang nhìn ai? Hả?" Bùi Tranh nắm cằm tinh tế nhược nhược trước mắt. Kỳ Trường Ức đau đến hai mắt đẫm lệ mông lung, "Không, không có." "Thu hồi bộ dáng hồ linh tinh của ngươi với phó tướng kia." Bùi Tranh ngữ khí lương bạc, "Bằng không ta khiến cho ngươi tâm tâm niệm niệm Triệu tướng quân kia chết trận sa trường!" Hắn cho rằng tiểu ngốc kia tử vĩnh viễn sẽ bị chính mình niết ở trong lòng bàn tay, lại không nghĩ tới có một ngày tiểu ngốc tử sẽ thương tâm muốn chết rời khỏi hắn. "Bùi ca ca, ta phải đi, ngươi hẳn sẽ vui vẻ." Hai tròng mắt hắn đỏ tươi điên cuồng tìm kiếm khắp nơi, lại trước sau không thu hoạch được gì, "Ta sẽ không, đã không có ngươi, ta đời này đều sẽ không vui vẻ, điện hạ, ta phải đi đâu để tìm được ngươi".
Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường, Điền Văn, Cổ Đại, Khác, Nữ Phụ, Sủng
Lăng Hựu Niên
Trong nguyên tác, nữ chính đã đính hôn với nam chính, là một thư sinh cùng thôn, hai người giúp đỡ, tương trợ lẫn nhau. Sau đó, nam chính thi đỗ Trạng nguyên, thăng quan tiến chức, nữ chính trở thành người giàu có nhất triều đình, sự nghiệp và tình yêu đều viên mãn.
Còn Trần Hi, vai trò của nàng là nhân vật phản diện, trong nhà tài tử thư sinh đã định hôn ước với nàng đột nhiên gặp biến cố, không bàn đến việc đột nhiên trở nên nghèo rớt mồng tơi, hắn còn lâm bệnh nặng, nằm liệt giường quanh năm không có thuốc nào chữa được. Không bao lâu sau khi Trần Hi từ hôn cùng tài tử thân thể ốm yếu kia, tài tử cũng buông tay nhân gian, bởi vì bị cho là có số khắc phu, cho nên không có ai tới cửa cầu hôn, mới hai mươi tuổi, Trần Hi đã buồn bực mà chết.
Vai trò phản diện quá rõ ràng.
Ngay khi Trần Hi vừa xuyên qua, chàng thư sinh mà cô vừa từ hôn đã tìm đến cửa.
Nhìn người trước mặt, mặt mũi không chút huyết sắc, trông giống như gió thổi qua cũng có thể tan biến, đều là nhân vật phụ, đột nhiên Trần Hi cảm thấy rất thương xót cho chàng thư sinh đoản mệnh này.
Không đợi cô mở miệng, chàng thư sinh bệnh tật đầy người đã lạnh mặt ném tất cả những món đồ bồi thường sau khi từ hôn tới trước mặt cô.
Ném xong, hắn xoay người rời đi, như thể nhìn cô thêm một cái cũng làm bẩn mắt mình.
Trần Hi: "?"
Tính khí cũng rất lớn đấy chứ.
Nhưng mà Trần Hi không hề bận tâm, cô sẽ không làm nhân vật phản diện nữa, cô muốn tập trung kiếm tiền và phát triển sự nghiệp!
**
Trần Hi từ bỏ việc kinh doanh bánh ngọt của gia đình, không cạnh tranh với nữ chính nữa, chuyển sang làm đồ ăn có vị cay, kinh doanh phát đạt đến mức không tưởng.
Cuộc sống thuận lợi, tâm tình tốt hơn, cho nên thuận tay chăm sóc cho tài tử ốm yếu, một nhân vật phụ giống như cô.
Không ngờ, chăm sóc một thời gian, người vốn dĩ ốm yếu quanh năm lại không những không chết mà còn sống thêm một năm, hai năm, ba năm, cho đến khi trưởng thành hắn đã biến thành một thiếu niên tuấn tú, còn đứng đầu trong kỳ thi Hương và Giải Nguyên.
Mà Trần Hi cũng nhờ vào tay nghề nấu ăn của mình mà danh tiếng lan truyền khắp mười dặm tám thôn, người đến cửa cầu hôn cô nối liền không dứt.
Ngày hôm đó, hai vợ chồng Trần gia cuối cùng cũng chọn được một vị hôn phu hài lòng cho nữ nhi nhà mình, đang định gật đầu đồng ý, tân Giải Nguyên Lang đột nhiên đến nhà.
Nhìn sắc mặt hắn nặng nề, rõ ràng là không có ý tốt, Trần Hi chắn ở trước mặt cha mẹ, không đợi nàng mở miệng, chợt nghe Tiểu Giải Nguyên kia nặng nề nói: "Chuyện hôn sự giữa ta và thiên kim Trần Hi của quý phủ, cũng nên đưa ra để tính toán rồi."
Trần Hi: "...?"
Trần Hi cho rằng hắn đang mỉa mai mình có mắt không tròng, nhíu mày nói: "Hôn ước của ta với Giải Nguyên Lang đã được giải trừ từ ba năm trước."
Tiểu Giải Nguyên liếc nàng một cái, móc ra một tờ giấy ố vàng, đưa tới trước mặt nàng: "Hôn thư vẫn còn, hôn ước vẫn giữ nguyên như cũ."
Trần Hi: "???"
Không phải hắn chỉ cần liếc nhìn nàng một cái đã cảm thấy chán ghét, sao ngay cả hôn thư cũng vẫn còn giữ?
Sau đó, Trần Hi mới biết được, ngày đó hắn mang theo hôn thư một đường chạy đến nhà cô, sợ chậm một bước thì nàng sẽ định hôn với người khác.
Ngôn Tình, Cổ Đại, Khác, Sủng
Sơn Chi Tử
Tác giả: Sơn Chi Tử
Nguồn: Wikidich - Converter: Reine
Số chương: 97 chương chính văn + 3 chương phiên ngoại
Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp.
Văn án
Thương Nhung sinh ra là đích nữ Vinh Vương phủ, lúc chào đời trời sinh dị tượng, đến một tuổi bị ôm vào hoàng cung, phong làm Minh Nguyệt công chúa.
Thuần Thánh năm thứ 31
Xa giá thiên tử nam tuần, gặp phải phản quân đánh lén, Minh Nguyệt công chúa đi theo lưu lạc Nam Châu.
Ngày đó, Thương Nhung ở trên nền tuyết gặp được một hắc y thiếu niên, trong tay hắn nắm thanh trường kiếm dính máu, tuyết rơi đầy vai, đôi mắt cười trong suốt xinh đẹp trời sinh.
Thiếu niên dùng răng cắn mở nút gỗ trên bầu rượu, muốn đi ngang qua người nàng, lại cố tình nhìn thấy ánh mắt nàng trông mong nhìn vào bầu rượu của hắn.
"Ngươi khát?" Hắn hỏi.
Thương Nhung gật gật đầu.
Thiếu niên cong con mắt, lấy kiếm dính máu chỉ về nền tuyết trắng xóa, "Không bằng ăn một miếng?"
Tiểu công chúa kiều khí kiên định lắc đầu, "Dơ."
Hắn lại giống như nghe được lời buồn cười nào đó, "Ngươi không chê ta dơ?"
Nháy mắt tiếp theo, hắn mang bầu rượu tiến đến trước mặt nàng, rót cho nàng một ngụm rượu mạnh, được như ý nguyện nhìn thấy bộ dáng nàng ho sặc sụa đến cả mặt đỏ bừng, hắn cười rộ lên, trực tiếp lại ác liệt.
Sau khi Thương Nhung bị hắn nhặt về mới biết được, hắn là một sát thủ, mỗi ngày, hắn đều phải chém giết.
Nhưng từ sau khi nhặt được nàng, hắn có thêm một nhiệm vụ khác -- nuôi nàng.
Y phục nàng cần xinh đẹp, giày cần thêu hoa khảm châu, ăn cơm nhất định phải có thịt, tóc cũng cố tình cần hắn chải.
- -
Ngày nọ, thiếu niên thức đêm giết người trở về, mới ngủ được một canh giờ, vừa ngáp dài ngáp ngắn, vừa chải đầu cho nàng: "Ngươi thật phiền toái."
Thanh âm hắn có chút rầu rĩ.
"Thực xin lỗi." Thương Nhung chân thành xin lỗi.
"Không quan hệ." Thiếu niên bị nàng nhìn, bỗng nhiên vứt luôn mặt mũi.
- -
"Ta muốn nắm kiếm này trong tay,
- - mới dám bước lên Dao Đài*, ôm trọn Minh Nguyệt."
*Dao đài: Lâu đài làm bằng ngọc. Chỉ nơi tiên ở
Đô Thị, Đam Mỹ, Ngược, Khác, Sủng
Mộc Mộc Mộc Mộc
Năm cô đơn nhất trong đời, tôi đã bỏ tiền ra mua cậu thiếu niên đắt giá nhất làm bạn nấu ăn.
Cậu ta đẹp nhưng kiêu căng. Hôn phải trả phí, làm tình thì phải tính giờ, lại còn hay giờ mặt.
Thật nhàm chán.
Trong khi tôi đang cân nhắc nên kết thúc mối quan hệ này như thế nào cho êm đẹp thì tình cờ thấy cậu ta đang được một đám công tử quyền quý vây quanh.
“Tây Thành, nếu có người bắt đầu rồi lại bỏ rơi cậu, cậu sẽ làm gì?"
Thiếu niên chống cằm bằng một tay, hờ hững đáp: “Xấu thì quăng xuống biển cho cá ăn, đẹp thì chôn sau vườn làm phân bón cho hoa."
“Vậy nếu là Giang Nhập Niên thì sao?"
Cậu ta cười khẽ.
"Làm quỷ cũng không tha cho anh ta."
... Tôi chính là Giang Nhập Niên.
Giờ chạy còn kịp không?
Ngôn Tình, Đô Thị, Ngược
Khuyết Danh
Đam Mỹ, Khác, Sủng
Thả Phất
Vào Ngày Xem Mắt, Tôi Đã Chọn Nhầm Alpha Mạnh Nhất Tinh Tế
Tác giả: Thả Phất
Edit: Bezzy
Số chương: 101 chương + 6 Chương ngoại truyện.
Giới Thiệu:
Trước năm 18 tuổi, Quý An Lê được xem là người có cuộc sống mỹ mãn: sinh ra trong gia tộc quý tộc ở tinh tế, cha mẹ nắm quyền trong gia tộc, từ nhỏ đã định hôn ước với người môn đăng hộ đối, cả hai đều tình cảm sâu đậm.
Sau năm 18 tuổi, số phận của Quý An Lê đột ngột thay đổi: cha mẹ gặp sự cố và mất tích, bác trai đoạt quyền, kết quả kiểm tra gen cho thấy bất thường, cậu là một Omega nhưng không thể sinh con.
Gia đình vị hôn phu thay đổi thái độ, đơn phương hủy hôn, và ngay lập tức đính hôn với người em họ.
Ai mà có ngờ...
Báo cáo kiểm tra gen lần thứ hai được đưa ra, Quý An Lê từ một mỹ nhân có tinh thần lực cạn kiệt lại tiến hóa thành trị liệu sư cấp 3S hiếm có.
Đế quốc rất coi trọng và cẩn trọng với vấn đề này, muốn chọn một Alpha phù hợp nhất, và không gây cản trở cho vị trị liệu sư hiếm có này.
Ban đầu, Quý An Lê từ chối hôn nhân chính trị.
Tầng lớp cao cấp của Đế quốc cố gắng thuyết phục, tuyên bố có thể đến buổi gặp mặt một lần và chọn một ra một người ưng ý trong số các Alpha ưu tú có mặt tại đó.
Quý An Lê dự định đi một chuyến rồi lịch sự từ chối.
Trong ngày gặp mặt, cậu vô tình chứng kiến một cuộc chiến bí mật, và trong một con hẻm cậu bị hình thể thứ hai của ai đó thu hút làm cho không thể rời mắt, bộ lông đó trông có cảm giác rất mềm mại chạm vào, thật đáng xấu hổ khi cậu lại động lòng.
Quý An Lê lưu luyến miễn cưỡng rời đi đến buổi gặp mặt, và trong số những Alpha ưu tú, cậu nhìn thấy ngay người có khí chất mạnh nhất, ngoại hình quen thuộc nhất, và hình thể thứ hai với bộ lông bồng bềnh nhất: "Chính là Người đó!"
Mọi người nhìn theo, đến khi nhìn rõ người mà cậu chỉ vào lại là người được gọi là chiến thần trong truyền thuyết - chưa bao giờ thua trận – cô độc cho đến bây giờ - Thượng Tướng cao cấp nhất Đế quốc, Họ: "???"
Vậy, làm thế nào mà cậu lại chọn ra được người đó từ những Alpha trẻ tuổi và ưu tú này?
Ngôn Tình, Đô Thị, Khác, Sủng, Sắc
Giai Lệ Tam Thiên
Tác giả: Giai Lệ Tam Thiên
Edit: Lơ Ngơ
Beta: Ngọc Mai
Thể loại: Cán bộ cao cấp, Mỹ thực, Nhẹ nhàng, Ngọt ngào, 3S
Số chương: 112 chương
Văn án:
Đồng Tiểu Điệp: “Tôi… nhà tôi chỉ có một cái giường thôi!”
Tông Chính: “Tôi ngủ rất đàng hoàng, không chiếm chỗ của cô, cô biết mà!”
Cô đầu bếp nhỏ xinh đẹp và Đại thị trưởng ngang ngược, lạnh lùng.
Cảm giác tình đầu ngọt ngào.
Tông Chính kiên trì cảm động lòng người, Tiểu Điệp kiên cường đấu tranh với bệnh tật, tính cách sáng sủa, lạc quan với sinh mệnh.
Cùng xem quá trình nam nhân lạnh lùng dần sa vào lưới tình không lối thoát.
Truyện ấm áp, tình tiết tinh tế, sủng ngọt ngào.
Ngôn Tình, Đô Thị
Sơn Hoa Đối Tửu
Đường Kính Nghiêu, người nắm quyền lực của tập đoàn Đường thị, bí ẩn và quyền lực, tàn nhẫn và lạnh lùng, là đại gia trong giới tài chính Hải Thành, được mệnh danh là Đường Tứ Gia.
Khúc Tận Hoan chưa từng nghĩ mình sẽ có liên quan đến một người đàn ông như vậy, nhưng sau này vì hoàn cảnh bắt buộc, cô đã bước vào “kim ốc” do anh tạo ra.
Trong ba năm theo Đường Kính Nghiêu, những công tử xung quanh anh đều biết anh nuôi một nữ sinh, thỉnh thoảng còn trêu đùa vài câu, còn anh chỉ cười xòa.
“Kim ốc tàng kiều” là chuyện tình lãng mạn ngầm hiểu trong giới của họ.
Ban đầu cô miễn cưỡng, nhưng sau đó đã lợi dụng thế lực của Đường Kính Nghiêu để nhanh chóng trưởng thành.
Cô luôn tỉnh táo nhận ra khoảng cách giữa họ, và luôn kiên định muốn thay đổi số phận.
Sau này, cô chọn đúng thời điểm để nói lời tạm biệt:
“Đường tiên sinh, cảm ơn ngài đã quan tâm đến em trong ba năm qua.”
Đường Kính Nghiêu tháo kính gọng vàng, từ tốn nới lỏng cà vạt, ngón tay thon dài nâng cằm cô lên:
“Cánh cứng rồi, muốn bay à?”.
Để rời xa Đường Kính Nghiêu, cô gần như lột đi một lớp da, cuối cùng cả hai đều hận đỏ mắt mới có thể chia tay.
Nhiều năm sau, cô trở về nước, vô tình nghe thấy người xung quanh anh bàn tán:
“Cô ta thật có gan, năm đó lợi dụng Đường Kính Nghiêu xong lại đâm sau lưng một nhát, suýt nữa lấy mạng anh ta, giờ dám trở về?”
“Chờ đi, Đường Kính Nghiêu vốn là người tàn nhẫn, cô ta sắp chịu khổ rồi.”
Một ngày, cô được mời tham gia một bữa tiệc rượu.
Đường Kính Nghiêu ngồi ở vị trí cao nhất, những công tử trong giới gọi anh là “Tứ Gia”, người thì mời thuốc, người thì rót rượu.
Cô đến muộn, chỉ còn chỗ trống bên cạnh Đường Kính Nghiêu, đành phải ngồi xuống.
Mọi người đều chờ xem trò vui, nhưng lại thấy Đường Kính Nghiêu gắp đồ ăn cho cô, tự tay bóc tôm hùm, còn dặn dò cô mấy món xào dầu lạc không được ăn vì cô dị ứng.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, ở góc khuất không ai nhìn thấy, Đường Kính Nghiêu ôm cô vào lòng, dùng áo khoác che gió cho cô, cúi đầu hôn nhẹ lên khóe môi cô.
“Hải đường ở biệt viện Vịnh Hải đã nở, thật sự không đến chỗ anh ngắm sao?”
PS:
Nữ sinh nghèo x Đại gia tài chính
Cô gái ngọt ngào hoạt bát x Người đàn ông lạnh lùng tàn nhẫn
Chênh lệch tuổi tác 10 tuổi, cả hai đều thuần khiết, nam chính là người đàn ông lớn tuổi đã tính toán từ lâu.
Lưu ý: Tiểu thuyết ngôn tình cổ điển, lãng mạn đậm chất ngôn tình, không có logic, văn phong đơn giản, hãy cân nhắc trước khi đọc, và nếu không thích cũng đừng chê bai.
Ngôn Tình, Xuyên Không, Điền Văn, Sủng
Thanh Tri Hứa
Năm 28 tuổi, Thẩm Ngưng Sơ đã đạt được tự do tài chính, cô nghỉ việc và dự định đi du lịch Tây Nam một chuyến. Khi đến nơi, cô phát hiện trên tường phòng khách của nhà nghỉ có treo một bức chân dung của một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, nhìn đôi mắt và lông mày, cô thấy có chút giống mình.
Đang thắc mắc thì nghe một người bạn đến trước nói rằng đây là người mà ông chủ thích, cô ấy còn trẻ đã trở thành góa phụ, một mình vất vả nuôi con gái nhưng đến năm 18 tuổi, con gái cô ấy lại đột ngột qua đời.
Cô ấy bị đả kích nặng nề, lâm bệnh không dậy nổi, cuối cùng u uất chết đi.
Thẩm Ngưng Sơ nghe xong không khỏi thở dài, kết quả khi mở mắt ra, cô đã xuyên thành đứa con gái chết yểu của người mẹ xinh đẹp kia.
Nghĩ đến người cha mất sớm, người mẹ nhu nhược, lại còn đang sống trong những năm 70 thiếu thốn vật chất, Thẩm Ngưng Sơ hít một hơi thật sâu, cô đã cô đơn từ nhỏ, không dễ có một người mẹ, cô quyết định sẽ bảo vệ mẹ thật tốt, trân trọng tình cảm gia đình khó có được này.
Kết quả vừa quay đầu Thẩm Ngưng Sơ đã thấy mẹ mình đá dì ghẻ suýt đẩy cô xuống nước bay xa ba thước, thậm chí còn tát người chị họ vẫn luôn bắt nạt cô "bốp bốp" hai cái.
Thẩm Ngưng Sơ ngây người: Đây là người dễ chịu đã kích? Bệnh không dậy nổi sao?
Không chỉ vậy, không lâu sau có một chiếc ô tô nhỏ đến trước cửa thôn, lúc này cô mới biết thì ra mẹ mình là con gái ruột của một vị thủ trưởng ở đại viện.
Thẩm Ngưng Sơ: !!!
Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường, Hài Hước, Khác
Tiểu Bàn Cam
Tần Du xuyên qua trở thành Đại thiếu phu nhân của nhà họ Tống, gia đình phú thương ở Dũng thành.
Chồng cô, Tống Thư Ngạn đi du học trở về bị buộc phải thành thân, không thèm vén khăn trùm đầu màu đỏ của cô dâu lên đã chạy tới Thượng Hải.
Mẹ chồng sợ con trai bị chồn hoang ở bên ngoài câu mất hồn phách, sai Tần Du đi Thượng Hải tìm Tống Thư Ngạn, sớm sinh cháu đích tôn cho nhà họ Tống.
Tần Du: Đi Thượng Hải thì đi, còn tìm chồng sinh con thì thôi đi!!
Đô Thị, Đam Mỹ, Khác
Thường An Thập Cửu Họa
Giới thiệu:
Lâm Hiểu trời sinh có một đôi mắt rung động lòng người long lanh tựa nước mùa thu, nhưng cậu lại là một người khiếm thị.
Một đêm mưa gió, một chàng thanh niên say rượu bị bạn bè đưa đến cửa hàng mát xa.
Lâm Hiểu: Thưa ngài, làm phiền ngài cởi áo ra rồi nằm lên giường ạ.
Phương Trì, đội trưởng kiêm tay trống của ban nhạc nổi tiếng, đôi mắt hoa đào mê đắm lòng người của hắn liếc nhìn thiếu niên da trắng tóc đen trước mặt, lại nhìn bảng đèn nê ông lấp lánh ánh sáng nổi bật hai chữ “Mát xa”, im lặng một lúc – tiện tay bấm “110”.
Lâm Hiểu: Panik.jpg
Hiểu lầm rồi! Cửa hàng là cửa hàng chính quy, người cũng là người đứng đắn!
Sau một phen phê ngất ngây, linh hồn ban nhạc – Phương Trì – kẻ hay bị đau vai gáy bất chợt, mắc bệnh thoái hóa đốt sống cổ – đâm ra nghiện tay nghề của Lâm Hiểu.
Phương Trì: Đấm bóp, giác hơi, châm cứu, vật lý trị liệu, chăm sóc sức khỏe, khách hàng riêng trả tiền theo tháng thời hạn cả năm, tiểu sự phụ, có muốn mở rộng phạm vi kinh doanh cá nhân một chút không?
Lâm Hiểu: Thưa ngài, tôi bán nghệ không bán thân.
Sau đó-
Lâm Hiểu: Đúng, ngài đừng lo lắng, đừng gồng lên như thế… Làm sao ngài mới thả lỏng đây?
Phương Trì: À.
Lại sau đó nữa-
Phương Trì: Đúng, cậu đừng lo lắng, đừng đứng đờ ra như thế… Cách để thả lỏng… cậu qua dạy tôi đi?
Lâm Hiểu: QAQ!!!
Tấn công tới tấp làm tiểu sư phụ sợ ngất.
