Người Dấu Yêu:

Bạn đang đọc Người Dấu Yêu - tại YeuTruyenHay.Com. Dùng F11 để đọc toàn màn hình.
Chữ:
Dãn dòng:
Chiều rộng:
Theme:


Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 690 miễn phí tại Vietwriter.vn.

Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************​

Chương 690TRANH TRANH, CHÚC CHÁU MẠNH KHỎE!
Sau khi Đoan Mộc Sênh tặng quà cho Nghiên Thời Thất xong thì kích động nhìn cô, ngượng ngùng mím môi, định quay người trở về vị trí c*̉a mình.
Ông c*̣ liếc hành động c*̉a cậu, lập tức cau mày, “Tiểu Sênh, quà tặng nhóc Tranh đâu?”
Đoan Mộc Sênh khựng người lại.
Toi rồi!

Cậu chỉ muốn tặng quà cho nữ thần, thế mà lại quên mất cháu gái Tranh Tranh!
Đoan Mộc Sênh hốt hoảng, lúng túng đứng nguyên tại chỗ.

Cả nhà Đoan Mộc, cậu sợ nhất là ba ruột c*̉a mình.
Chỉ cần ông c*̣ quét ánh mắt sắc bén đến, Đoan Mộc Sênh có thể sợ đến mức tim gan run rẩy.
“Con, con…” Đoan Mộc Sênh ngập ngừng hồi lâu, cuối c*̀ng quay lại nhìn Ôn Tranh, giọng nói hơi chột dạ, “Tranh Tranh, chúc cháu mạnh khỏe.”
Lời chúc phúc này, coi như là món quà chân thành thiết tha nhất c*̉a cậu được không?
Đoan Mộc Sênh vừa nói xong, Ôn Tranh đã bật cười thành tiếng, “Có lẽ cậu Út biết trước kia sức khỏe c*̉a cháu không tốt, nên mới có lòng bảo cháu giữ gìn sức khỏe.

Cháu sẽ ghi nhớ, cảm ơn.”
Cô và Đoan Mộc Sênh không tiếp xúc nhiều, nhưng qua tình huống trưa nay, trái tim c*̉a đứa bé kia chắc chắn đều ở chỗ Tiểu Thất, điều này c*̃ng chẳng có gì đáng trách.
Cô chưa từng “đu” idol, c*̃ng nhìn thấy trên mạng không ít thiếu nam, thiếu nữ đu idol mê mẩn đến nhường nào.
Hơn nữa, cô và Tiểu Thất quay về nhà Đoan Mộc c*̃ng không phải để nhận quà.
Lúc này, Nghiên Thời Thất cẩn thận nhận lấy cuốn sổ nhỏ Đoan Mộc Sênh cho cô, sau khi ngồi vào chỗ, cô nhìn về phía Đoan Mộc Ngạc, “Ông ngoại, quà c*̉a cậu Út đúng là rất sáng tạo, cháu và Tranh Tranh đều rất thích.”
Ôn Tranh c*̃ng đúng lúc tiếp lời, “Ông ngoại, dù các cậu tặng quà gì, hai chúng cháu c*̃ng rất vui.”
Hai chị em không muốn ông c*̣ làm khó Đoan Mộc Sênh, lúc này ngay cả Đoan Mộc Bình Lãng c*̃ng không nhịn được mà mở miệng giảng hòa, “Ba, theo con thấy, quà c*̉a Tiểu Sênh có thể làm mọi người ghi nhớ sâu sắc hơn những thứ con, chú Hai và chú Ba tặng.

Ba không thấy cả hai cháu đều nói thích hay sao.”

“Ba c*̃ng đừng giận, mục đích của tiệc gia đình cũng chỉ vì vui vẻ thôi mà! Chỉ là hôm nay con mới biết, nhìn dáng vẻ c*̉a Tiểu Sênh chắc là fan c*̉a cháu Thất rồi nhỉ?”
Đoan Mộc Sênh nghe thấy anh Cả nói đỡ, cậu c*̃ng vội vã gật đầu.
Hoàn cảnh như vậy, Đoan Mộc Ngạc c*̃ng khó lên tiếng quở trách.

Ông nhíu mày ghét bỏ, xua tay, “Được rồi, được rồi, ngồi xuống ăn cơm c*̉a con đi, ăn xong thì về phòng học bài cho ba!”
“Dạ…”
***
Tiệc gia đình này c*̉a nhà Đoan Mộc có lẽ là ngày Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh cảm nhận được nhiều ấm áp nhất sau khi gặp nhau.
Ngay cả Nghiên Thời Thất c*̃ng không ngờ, gia tộc Đoan Mộc phức tạp như vậy lại là người nhà tình cảm nhất.
Không truy hỏi, không chất vấn, mọi người đều bình thản chấp nhận sự tồn tại c*̉a cô.

Thậm chí những người cậu có địa vị cao đều hết lời bảo vệ và yêu thương cô.

Vietwriter.vn
Lúc này, tiệc gia đình đã kết thúc, đúng như lời Đoan Mộc Bình Lãng nói, ông lập tức kéo Tần Bách Duật, Lôi Duệ Tu, cậu Cách, cậu Tranh vào phòng trà nói chuyện phiếm.
Dung Uẩn dẫn đầu đám phụ nữ ngồi trong phòng khách trò chuyện câu được câu chăng về chuyện nhà.
“Tranh Tranh, Tiểu Thất…” Lúc này, Đoan Mộc Lam Nhã lặng lẽ xuất hiện ở lối vào phòng khách.
Không biết lúc trước bà đi đâu, chỉ là bây giờ ánh mắt c*̉a bà hơi đỏ, nhìn bóng dáng c*̉a họ mà khẽ gọi một tiếng.
Dung Uẩn chuyển tầm mắt, mỉm cười vẫy tay, “Lam Nhã, mau đến đây ngồi.

Mấy đứa trẻ này đang nghe ngóng chuyện thú vị trong giới giải trí đấy, để Tiểu Thất kể cho chúng ta, con c*̃ng lại đây nghe đi.”
Ánh mắt c*̉a Đoan Mộc Lam Nhã lóe lên, từ chối, “Dì Dung, con muốn ngồi riêng với hai đứa một lát.”.